Edit: Nguyệt Quế | Beta: Phạm Hà
-
Túc Tức đẩy hắn ra: "Người anh toàn là mùi thuốc lá."
Nhiếp Tĩnh Trạch chẳng ừ hử gì, để mặc cậu đẩy mình: "Còn không phải do buổi sáng có người chẳng nói chẳng rằng đã bỏ đi à." Đối phương hơi nheo mắt lại: "Tôi tưởng em không định giữ lời hứa nên đã lái xe đi tìm em. Thế mà tôi lại nghe được tin em đã từ chức, số điện thoại thì bị tạm khóa, đến nhà của em với Chung Tinh thì lại chả có ai. Tôi cứ nghĩ là em đã chạy rồi cơ, tức run người, chính vì thế nên mới không kìm được mà động đến thuốc lá."
Túc Tức lấy điện thoại từ trong túi ra đưa cho hắn xem: "Điện thoại không kịp đóng tiền nên bị tạm khóa, tin nhắn cũng không gửi được đó chứ."
Nhiếp Tĩnh Trạch liếc nhìn cậu một cái, cầm lấy điện thoại di động, nhấn vào kiểm tra thời gian, cau mày nhìn cậu nói: "Em hại tôi đến giờ còn chưa được ăn tối đấy."
Túc Tức nhìn hắn: "Em cũng đã ăn đâu."
Lúc này Nhiếp Tĩnh Trạch mới nhớ ra, khi trở về hắn đã thấy Túc Tức ngồi bên tường cạnh cửa, như thể đã đợi hắn lâu lắm rồi. Mà trong khi người ta đang đợi hắn ở đây, hắn không hề hay biết, có lẽ hắn vẫn còn đang tức giận ngồi trong bãi đỗ xe để hút thuốc. Trong mắt hắn có chút khó chịu, vừa cáu bản thân mình đồng thời cũng cáu cả người kia: "Chẳng phải em vẫn luôn thuộc làu làu số điện thoại của tôi sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngung/1981989/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.