Giữa trưa, Nhiếp Tĩnh Trạch đi ăn cơm trưa thì thấy Nhiếp Minh Vinh phá lệ ngồi trong nhà ăn của công ty. Nhiếp Tĩnh Trạch không tính tới đó chào hỏi ông, tự mình chọn một bàn ăn không có người rồi ngồi xuống ăn cơm. Ngồi được một lúc, hắn liếc mắt thấy Nhiếp Minh Vinh đứng dậy, bước tới bàn hắn rồi ngồi xuống phía đối diện.
Nhưng sau khi đối phương ngồi xuống, ông vẫn giữ im lặng, như thể chỉ muốn ngồi cùng bàn ăn cơm bình thường. Nhiếp Tĩnh Trạch biết nếu Nhiếp Minh Vinh không có việc gì thì sẽ không đi tìm hắn, nhưng hắn không mở miệng dò hỏi, chỉ giả bộ như không nhìn thấy ông. Trong toàn bộ quá trình ăn cơm, hắn không thèm ngước mắt lên nhìn ông lấy một cái.
Cho tới khi Nhiếp Tĩnh Trạch ăn cơm xong định đứng dậy rời đi thì Nhiếp Minh Vinh mới ngẩng đầu lên. Ông bất ngờ mở miệng nói: "Cha vừa mới kêu ban giám đốc mang kế hoạch quan trọng qua đó, con xem cho kỹ."
Nhiếp Tĩnh Trạch cụp mắt xuống liếc nhìn ông, lạnh lùng nói: "Mấy chuyện này chắc hẳn không cần cha tự mình nhắc nhở con đâu."
Hắn cúi người bưng khay đựng thức ăn trên bàn lên, xoay người đi về phía thu dọn khay đựng.
Lúc này, Nhiếp Minh Vinh mới khẽ mỉm cười, "Đúng là cha còn có chuyện thứ hai cần nói với con. Quán cà phê tên Độ Ấm kia, cha đã bớt chút thời gian tới đó một chuyến. Đáng tiếc là..." Ông dời mắt khỏi gương mặt của Nhiếp Tĩnh Trạch, chầm chậm chuyển tầm nhìn ra ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngung/1981966/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.