Khi anh buông tay, Vãn Phong còn đang cao trào mà chấn động run rẩy. 
Bụng nhỏ của nàng không ngừng trừu run, tiểu huyệt còn ở bên ngoài chảy nước chiết chiết róc rách. 
Tiêu Cảnh Duệ lau xong tϊиɦ ɖϊƈh͙ trên eo nàng, lại dùng khăn giấy đi lau hoa huyệt, Xoa xoa, ngón tay vuốt ve đến miếng thịt huyệt khẩu mềm mại của nàng, phía dưới côn ŧɦịŧ lại lần nữa được thức tỉnh. 
Anh đem Vãn Phong ôm lấy, thong thả lại nhu thuận mà từ phía sau lại lần nữa tiến vào nàng. 
Mới vừa ngủ xong Vãn Phong bị cắm đến mông lung mở mắt ra, cảm giác trong cơ thể trướng đến muốn rơi lệ. Nghĩ cũng biết kia chàng ngốc lại cắm vào trong, nàng quả thực muốn điên rồi. 
Vãn Phong mơ mơ màng màng mà thấy anh không có động, cũng không hề quản anh, nàng nhắm mắt lại. 
Đã ngủ. 
Sáng sớm Vương Hoa Như lại đây nhìn mắt, thấy chàng ngốc còn nghiêng thân thể ôm Vãn Phong ở trong chăn, hình thành một cái tư thế quây quanh bảo bọc nàng. 
Vương Hoa Như cũng không hề quản, lôi kéo Trình Đại Thụ đi lên núi, còn lại Trình Vũ là lấy di động lại đi tìm các bạn nhỏ khoe khoang, hôm nay cậu muốn giúp các bạn nhỏ chụp ảnh. 
Ban đêm nàng bị lăn lộn mà mỏi mệt bất kham, hơn nữa ngủ đến trễ hơn mọi ngày. 
Vãn Phong một giấc ngủ dậy, chỉ cảm thấy cả người đau nhức, ngoài cửa sổ mặt trời đã chiếu sáng, tiến vào, ánh sáng ấm áp kia lại mãnh liệt, dừng ở trên mặt, lỗ chân lông đều hưởng thụ. Cả nhà đều tỉnh, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc/986504/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.