Đại Sơn ngủ một giấc liền tỉnh, phát hiện không thấy Vãn Phong, nhanh chóng chạy xuống giường đi tìm.
Anh không có mặc quần, nửa thân dưới trần trụi liền vọt tới cửa.
Vãn Phong vừa vặn bưng khăn trải giường đã giặt sạch xong trở về liếc mắt một cái thấy Đại Sơn trần trụi thân thể chạy ra đây, hơn nữa phía dưới đồ vật kia lại cứng rắn mà chào cờ, trong đầu nàng nổ một tiếng bùm, cả khuôn mặt đỏ lên muốn nhỏ ra máu.
"Người ngốc này!" Nàng nhanh chóng quay đầu lại nhìn, may mắn phía sau không có ai, sau đó đem Đại Sơn lôi vào trong phòng đẩy tới bên giường, lại đem Đại Sơn ấn xuống giường, lúc này mới cho anh mặc quần.
"Không có mặc quần áo không thể đi ra ngoài!" Nàng hung dữ bô bô mà giáo huấn anh.
Đại Sơn gật gật đầu, lại nhịn không được sờ sờ con chim chóc của chính mình, ủy khuất mà kêu, "Chị chị, muốn đi tiểu..."
Vãn Phong mang theo anh đến phòng vệ sinh rồi nói, "Chính mình tiểu đi."
Đại Sơn tiểu tiện xong, đồ vật kia còn ngạnh, anh xoay người lấy ƈôи ŧɦịŧ đang nghạnh phát đau kia để ở trên eo Vãn Phong, "Chị ơi lại... Khó chịu..."
Vãn Phong lấy bàn tay tát nhẹ anh, "Mỗi ngày đều khó chịu! Cho anh nghẹn!"
Nàng đỏ mặt liếc mắt nhìn ƈôи ŧɦịŧ anh một cái, trực tiếp đem quần của anh nhắc tới tới, cho hắn khấu thượng đai lưng.
Chim chóc của Đại Sơn còn nghạnh khi mặc quần vào bị ma sát đến đau đớn, đi được hai bước anh liền không muốn đi nữa cúi đầu cởi đai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc/986461/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.