Edit: Kim NCBeta: Vô PhươngHà Hoa biết cha cô nhận của Lưu Phúc Quý thôn kế bên ba bao thóc để trao đổi cho cô sang đó làm vợ kế cho gã ta. Hà Hoa cũng biết bản thân mình hai mươimốt tuổi, dung mạo lại không xinh đẹp xuất chúng, nên đại khái cũng đoán được sẽ có kết cục này. Có điều tên Lưu Phúc Quý kia nổi tiếng khắp tám thôn là kẻ lưu manh, du thủ du thực. Người vợ đầu tiên của gã bị gãđánh cho thừa sống thiếu chết tới mức chịu không nổi đã phải nhảy xuốngsông tự tử. Nhưng cô không ngờ là bây giờ mình biết rõ đó là hố lửa màvẫn phải nhảy vào.Cô nói với cha rằng mình không muốn gả cho Lưu Phúc Quý, cha cô liền trừng mắt lên quát : “mày đã hai mươi mốt tuổi rồi còn đòi gả cho quan lớnlàm phu nhân chắc! Hai em gái đều lập gia đình cả rồi, mày còn muốn ởnhà làm kẻ vô tích sự, ăn trắng mặc trơn tới khi nào nữa hả?!”
Hà Hoa cãi lại cha cô rằng cô không phải kẻ vô tích sự, ăn trắng mặc trơn, cô cũng làm mọi việc trong nhà đó thôi.Cha cô trợn trắng mắt, chửi ầm lên: Làm cái rắm! Mày có thể gánh vác như đàn ôngcon trai sao? Thân con gái phải gả cho người ta sớm một chút mới làchuyện đúng đắn phải làm! Đại Bảo năm nay mười sáu tuổi rồi, cũng nênkiếm vợ cho nó, để cho người ta biết nó có người chị ế chồng thế này,thì nhà nào dám đem con gái gả cho nó hả?!Nghe chanói tới đây, Hà Hoa im lặng không nói gì, tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-o-thon-no/2777292/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.