Edit : Kim NCBeta : Vô PhươngHà Hoa bịtên Phùng thọt đẩy ngã vào trong bụi cỏ, cô quay đầu lại nhìn thấy người tới đúng là Trường Sinh. Hà Hoa mừng rỡ khôn xiết, thở một hơi nhẹnhỏm.Tên Phùngthọt kia giật mình sợ tới mức choáng váng. Khi nãy gã còn mới mượn rượuto gan giở thói háo sắc làm càn thì giờ bị một cú đạp cho ngã dúi xuống, gần như tỉnh hẳn. Thấy Trường Sinh cao lớn giống như ngọn núi đang đitới trước mặt mình, gã sợ tới mức tè ra quần, vội nói: “Đại huynh đệ, là hiểu lầm, hiểu lầm thôi! Là vợ huynh lẳng lơ, cứ nằng nặc kéo ta tớichỗ này, ta, ta, ta không muốn làm…”Hà Hoa sửasang lại quần áo vừa đứng dậy, nghe tên Phùng thọt nói thế tức run cảngười, nhổ nước bọt chửi: “Phì! Mày cái thằng chó khốn nạn này lại còndám nói như thế! Bà đây đánh chết mày!” Cô vừa mắng chửi vừa tìm kiếmgậy gộc. Nhưng không chờ cô tìm được, Trường Sinh đã bước vài bước xônglên tóm lấy Phùng thọt, vung tay đấm thẳng xuống đầu Phùng thọt.Tên Phùngthọt chỉ kịp cảm thấy đầu óc quay cuồng, óc dường như muốn tan ra luôn,đầu lệch sang một bên, còn chưa đợi gã cảm nhận được đau đớn, nắm đấmthứ hai, thứ ba đã liên tiếp giáng xuống. Tên Phùng thọt thấy mình sẽ bị đánh chết mất, sợ tới mức ra sức xua tay cầu xin tha thứ, mồm liên tụcgọi : “Đại ca”, “Đại gia”. Nhưng Trường Sinh căn bản chả thèm đếm xỉagì, trừng mắt lên giống như không nghe thấy gì tiếp tục đấm xuống mộthết cái này đến cái khác.Hà Hoa nhìn gã Phùng thọt bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-o-thon-no/2777284/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.