Edit : Rabbitlyn
Beta : Như Bình
Lại nói về mẹ Hà Hoa sau khi tiễn Hà Hoa, bà liền trở về nhà, lúc mặt trời lên giữa đỉnh đầu, lòng bà cũng lo lắng không yên, lại không dám nói cho cha Hà Hoa, cho đến khi đã qua buổi trưa vẫn chưa thấy người nào trở về, lúc này bà không thể giấu được nữa đành phải nói ra sự thật. Cha Hà Hoa tức tốc chạy ra ngoài, trước khi đi còn bỏ lại một câu ‘bà còn không hiểu tính tình của con trai con gái nhà mình sao, chúng nó đi mà giải quyết được việc gì chứ? Sao mấy đứa này tự dưng lại vượt đường xa chạy đến thôn người ta để chờ đánh chứ!’ Mẹ Hà Hoa nói đã kêu con gái lớn đi ngăn cản. Cha Hà Hoa lại càng tức giận mắng bà, ông nói Hà Hoa chỉ là một đứa con gái có thể giúp được gì chứ, ba đứa đi cùng nhau đến lúc đó bà có ân hận cũng chả kịp! Mẹ Hà Hoa vốn đã lo lắng, nghe xong lời này sợ tới mức chân nhũn cả ra, nhưng cũng không biết nên làm thế nào, chỉ biết bưng mặt khóc. Cha Hà Hoa cũng không nghĩ nhiều, vội vàng gọi hai mươi người đàn ông trong thôn cùng chạy đến Vương gia trang.
Bọn họ chưa đi xa, đã thấy mấy người Hà Hoa ngồi xe ngựa trở về. Nhìn bọn Hà Hoa không sao, mọi người đều thở phào nhẹ nhỏm, vỗ vỗ vai cha Hà Hoa, nói vài câu trấn an rồi nhà ai nấy về.
Bọn Hà Hoa đều mệt mỏi cả buổi, cả cơm sáng lẫn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-o-thon-no/2777241/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.