Suốt một đêm mộng mịkhông hề có giấc ngủ ngon lành. Hình ảnh khi Phùng Nhạc trở nên điêncuồng cùng với khi hắn bị đám người áo vest đen đánh ngất đưa đi luônxuất hiện trong đầu cô. Những hình ảnh ấy cứ lặp đi lặp lại khiến tronglòng Du Linh nổi lên cảm giác lo lắng.
+××÷÷÷==÷××+×÷÷===÷××++
"Rưng..... Rưng...... Rưng...."
Tiếng điện thoại vang lên. Người nằm trên giường có vẻ mệt mỏi giơ tay bắt máy.
"Alô."
Giọng nói khàn khàn. Du Linh nhìn đồng hồ treo trên tường đối diện mới chỉ6h10 sáng. Hôm qua cô không hề ngủ yên mà cứ trằn trọc đến gần sáng mớichợp mắt được 1 tiếng mấy thì lại bị tiếng điện thoại đánh thức.
Người bên kia dường như cũng nghe ra được giọng nói mệt mỏi của cô nhưngchuyện hắn muốn nói lại rất quan trọng nên không thể chậm trễ được.
"Du tiểu thư. Cô có thể đến đây nhanh được không."
"Đến đâu?" Do thiếu ngủ nên đầu óc Du Linh từ khi tỉnh dậy vẫn đình trệ. Không hiểu người bên kia nói gì.
"Phùng gia. Thiếu gia chúng tôi từ khi tỉnh lại tâm tình liền không ổn định đòi gặp cô."
Phùng gia? Phùng Nhạc! Cô nhớ hôm qua Phùng Nhạc đã về Phùng gia. Nhớ tới lời nói của người đàn ông cô liền ngồi bật dậy. Gấp gáp đáp.
"Được, được. Tôi sẽ đến ngay."
Phùng Nhạc đã xảy ra chuyện. Nghĩ đến đây cả người cô không khống chế được mà run lên. Vứt điện thoại sang một bên rồi bước xuống giường chạy vàophòng vệ.
+×÷×××+××÷÷÷×+++×××÷
Dùng tốc độ nhanh nhất.Không bao lâu Du Linh liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-bam-nguoi/1985191/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.