Bàn tay ôm lấybên má bị tát. Cậu con trai đưa mắt ai oán nhìn Du Linh.Tại sao chứ? Cậu ngoan ngoãn không làm phiền cô mà, sao cô ấy lại tát cậu. Thật là đaunha. T_T
Bây giờ Du Linh mới có cơ hội nhìn kĩ người con traitrước mặt. Thân cao 1m8, ngũ quan tinh tế anh tuấn nhưng cặp mắt kia lại toát lên vẻ ngây thơ trong sáng của đứa trẻ 10 tuổi trái trược với thân xác to lớn . Khỏi hỏi cô cũng biết tên trước mặt này là ai. Trong buổitiệc lúc nảy chỉ duy nhất thiếu đi một người. Phùng Nhạc, đại thiếu giacủa Phùng thị. Du Linh không ngờ mình lại chạm mặt tên bí ẩn của Phùnggia ngay lúc này. Không những vậy lúc nảy còn lợi dụng sờ mó cô nửa chứ. Cô thật sự không xác định được rốt cuộc là hắn ngu thật hay là ngu giảđây. Tuy đã biết thân phận của người phía trước nhưng cô vẫn lên tiếngdò hỏi.
- " Anh tên gì?"
- " Tôi tên Phùng Nhạc."
Răm rắp trả lời. Cậu thật sự sợ nếu mình trả lời trể thì chắc cô ấy sẽ đánh cậu nửa nên không dám kéo dài thời gian. Một bên nói một bên ủy khuấtôm má bị tát. Phùng Nhạc thật sự không biết lý do vì sao mình lại bịđánh. Nhưng nhớ lại lúc nảy cậu đang ngồi chơi sau vườn suy nghĩ sẽ chạy lại đây chơi một lát. Không ngờ vừa chạy ra phía sau cậu liền nhìn thấy một cô gái ngồi trong đình. Lần đầu tiên cậu thấy một cô gái đẹp nhưvậy nên không kiềm được hiếu kỳ chạy lại. Không ngờ khi đến gần thì mớiphát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngoc-bam-nguoi/139952/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.