Thật ra Triệu Tiểu Đoạt nói đúng. Hàn Chương nghĩ, gã cũng chỉ là một con chó Dương Hạ nuôi. Đôi khi làm chó còn sướng hơn làm người. Làm người mà địa vị chỉ trên mặt đất, nếu gã không là con nuôi của Dương Hạ thì ai sẽ cung kính mà gọi gã là Hàn đại nhân, Đại công tử, cả đời này chỉ có thể là một con vợ kế của thế gia xuống dốc, không có ngày ngóc đầu lên được. Chẳng qua trong lòng gã còn sót lại mấy phần ngạo mạn của con cháu thế gia. Ăn mày còn đòi xôi gấc, còn chẳng bằng Triệu Tiểu Đoạt, đã nhận định con đường mình đi thì trong đầu chẳng còn gì khác, tâm tư đơn giản đến mức khiến người ta vừa căm hận vừa hâm mộ. Hâm mộ. Kể cả khi Hàn Chương không muốn thừa nhận thì đúng là gã cũng hơi hâm mộ Triệu Tiểu Đoạt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]