Mười tám tuổi, độ tuổi mà người khác còn ngây thơ cắp sách đến trường, chơi đùa cùng bạn bè thì Gia Cát Thanh Thanh đã hạ quyết tâm phải trở thành nữ chủ nhân của dòng họ Gia Cát, phải xây dựng và chấn hưng lại dòng họ của mình, không thể để danh tiếng “từ y” của dòng họ từ nay mất hút trên thế giới.
Gia Cát Thanh Thanh tỏ rõ quyết tâm nói: “Anh Lâm, em đồng ý theo anh, chúng ta sẽ xây dựng lại nhà họ Gia Cát. Nhưng trước lúc đi, em phải đợi Ngô Bách Tuế về để giải quyết một số chuyện. Anh ở lại đợi cùng em nhé?”
Nghe Gia Cát Thanh Thanh nói vậy thì mắt Dương Thành Lâm sáng ngời. Anh ta biết khó để ép một cô gái mười tám tuổi gánh vác trọng trách nặng nề thế này, nhưng may là Gia Cát Thanh Thanh là một cô gái thông minh hiểu chuyện.
Anh ta gật đầu ngay tắp lự: “Được! Anh đợi hắn với em”.
Nhiều ngày trôi qua, hai anh em sống chung một mái nhà, kí ức êm đềm thời thơ bé lại ùa về, khoảng cách giữa bọn họ được kéo gần. Tuy không nói ra nhưng trong lòng Dương Thành Lâm từ lâu đã quyết chí bảo vệ và yêu thương Gia Cát Thanh Thanh cả đời. Anh ta chôn giấu điều này trong lòng, không nói ra vì bây giờ còn chưa phải lúc. Anh ta đợi Gia Cát Thanh Thanh trưởng thành và hiểu được tình yêu là gì.
Trong những ngày này, Gia Cát Thanh Thanh cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Rốt cuộc tình cảm cô dành cho Ngô Bách Tuế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-kho-o-re/2914718/chuong-344.html