Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 268 Chương 271 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344
Chương sau
Lục trưởng lão hoàn toàn bị Đường Chấn Phong chọc giận, lão ta đường đường là trưởng lão chấp pháp, Đường Chấn Phong không những ngang ngược cản trở, mà còn đánh lão ta bị thương vô cùng thê thảm, điều này hung hăng chạm đến sự phản nghịch của Lục trưởng lão. Khí tức kinh khủng tỏa ra giống như vực sâu thăm thẳm, lão như yêu ma đến từ địa ngục, cả người tỏa ra khí thế nồng đậm mà âm trầm khiến người ta sợ hãi. Trong nháy mắt, sát ý tàn ác tỏa ra mọi phía, lan tràn trong không gian, khiến người ta hít thở không thông. Chân nguyên của lão ta bùng nổ như một tấm lưới chụp xuống Đường Chấn Phong. Tiếp đó, Lục trưởng lão lại mạnh mẽ tung ra hai chưởng, nhất thời, khí thế tràn ngập dày đặc, chân nguyên hấp thụ tinh hoa trong trời đất, tập trung hết trong lòng bàn tay, giống như đang hút lấy năng lượng từ vạn vật, gia tăng năng lượng. Trong khoảnh khắc đó, chân nguyên và khí thế liền tập trung thành hai luồng, hình thành hai quả hỗn cầu chân nguyên, ngưng tụ trên hai bàn tay. Hai quả hỗn cầu chân nguyên mang sức mạnh hủy diệt của vũ trụ, làm cho người ta kinh hồn khiếp vía. Lục trưởng lão với hai quả hỗn cầu chân nguyên trên hai tay, trông như một Ma Vương đến từ địa ngục, ma lực vô biên, chấn động trời đất. Khi hỗn cầu chân nguyên đạt đến một sức mạnh nhất định, ánh mắt của Lục trưởng lão đột nhiên thay đổi, trong mắt hiện lên một tia dữ tợn, hai tay đột nhiên di chuyển đẩy hai qua hỗn cầu chân nguyên đi tới. Lập tức, hai quả hỗn cầu chân nguyên tỏa ra hai hướng khác nhau, bay với tốc độ ánh sáng, một quả hướng về phía Đường Chấn Phong ở phía Nam của sân, một quả hướng về Ngô Bách Tuế, Ngô Thanh Đế và Đường Dĩnh đang ở giữa sân. Hỗn cầu chân nguyên phát uy, sức mạnh khó lường, tốc độ cực nhanh, không khí nơi quả cầu đi qua bị ma sát tạo thành những vệt lửa, tỏa ra hơi nóng bức người. Đường Chấn Phong thấy thế, sắc mặt chợt thay đổi, ông ta ở rất gần Lục trưởng lão, quả hỗn cầu chân nguyên kia lại lao đến với tốc độ quá nhanh, ông ta chỉ có thể vận động chân nguyên nhanh nhất có thể, dồn hết sức lực ngăn cản quả hỗn cầu chân nguyên đang điên cuồng lao về phía mình. Ông ta hoàn toàn không thể lo cho ba người Đường Dĩnh. Đường Dĩnh trợn tròn mắt kinh hãi, tuy rằng đứng được nhưng cô lại bị thương nặng, hơn nữa chênh lệch thực lực giữa cô và Lục trưởng lão quá lớn, Lục trưởng lão tung ra một quả hỗn cầu với thực lực mạnh mẽ như vậy, cô hoàn toàn không chống cự được, cũng không có thời gian để né tránh, toàn thân bị luồng khí khủng khiếp bủa vây, cơ thể không thể cử động, nhịp tim đập nhanh điên cuồng, cảm giác sợ hãi vô hình cuốn lấy cô. Chắc hẳn lần này cô khó mà thoát được, nhưng quan trọng hơn, Ngô Bách Tuế cũng chết chắc, điều này khiến Đường Dĩnh vô cùng lo âu, hoang mang sợ hãi, nhưng cũng bất lực. Ngô Bách Tuế dán chặt người trên nền đất, anh hiểu rất rõ tình huống trước mắt, Đường Chấn Phong bị áp đảo, nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được hỗn cầu chân nguyên công kích chỗ ông ta, còn quả hỗn cầu chân nguyên lao đến chỗ bọn họ, không ai có thể ngăn cản, bọn họ chỉ có thể nằm chờ chết. Trái tim Ngô Bách Tuế như rơi xuống đáy vực. Đối mặt với tình thế khủng hoảng như vậy, phản ứng đầu tiên của Ngô Thanh Đế là cố gắng vùng vẫy, nhưng ông bị thương quá nặng, khí lực của Lục trưởng lão quá mạnh, khiến cho ông không thể động đậy chút nào, ông có lòng muốn phản kháng nhưng không có sức để phản kháng. Ông chỉ có thể tuyệt vọng nhìn, nhìn chằm chằm quả hỗn cầu chân nguyên đang ầm ầm lao tới. Tuyệt vọng bao phủ lên ba người. Nhưng ngay tại thời điểm nguy cấp này, đột nhiên, một quả hỗn cầu chân nguyên khác từ hư không xuất hiện rồi lao thẳng tới quả hỗn cầu chân nguyên của Lục trưởng lão đẩy về phía Đường Dĩnh. Quả hỗn cầu chân nguyên không rõ nguồn gốc này đến quá đột ngột và tốc độ cũng khá nhanh, khí thế như sóng ngầm. Ầm! Sau đó chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, quả hỗn cầu chân nguyên không biết từ đâu xuất hiện đâm vào quả hỗn cầu chân nguyên của Lục trưởng lão, giống như hai quả bóng nước ầm ầm va vào nhau, tuôn ra một luồng uy lực cực mạnh. Trong phút chốc, chân nguyên chứa trong quả cầu giống như đóa hoa bừng nở trong không trung. Ba người Ngô Thanh Đế, Ngô Bách Tuế, Đường Dĩnh chỉ cảm thấy một làn hơi nóng phả vào mặt, tràn vào tim họ khiến mặt họ bỏng rát, trái tim đau đớn. Nhưng cảm giác này nhắc nhở họ rằng mình còn sống. Một lần nữa bọn họ thoát chết. Bên Đường Chấn Phong cũng thành công đánh lui quả hỗn cầu chân nguyên kia. Vừa hóa giải được nguy hiểm, Đường Chấn Phong lập tức nhìn Đường Dĩnh, thấy con gái bình yên vô sự, Đường Chấn Phong thở phào nhẹ nhõm. Rồi ông lại thấy một người ở phía sau Đường Dĩnh một khoảng, chầm chậm đi tới. Người này chính là vợ ông ta, Tống Nghi Nhiên. Quả hỗn cầu chân nguyên vừa cứu ba người Đường Dĩnh chính là do Tống Nghi Nhiên tung ra. Tống Nghi Nhiên uyển chuyển bước đến bên cạnh Đường Dĩnh. Trái tim Đường Dĩnh còn đang chấn động, toàn thân còn đang run bần bật, khi nhìn thấy mẹ xuất hiện, hai mắt cô lập tức đỏ lên, nước mắt lưng tròng nhìn Tống Nghi Nhiên, nghẹn ngào gọi: "Mẹ!" Đường Dĩnh biết rằng tất cả mọi người trong nhà họ Đường đều sở hữu những kỹ năng và võ công có một không hai, kể cả mẹ cô. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Đường Dĩnh nhìn thấy mẹ mình ra tay, mà mẹ cô có thể dễ dàng phá hủy quả hỗn cầu chân nguyên lớn mạnh của Lục trưởng lão. Cảnh tượng này nằm ngoài khả năng tưởng tượng của Đường Dĩnh, khiến Đường Dĩnh vô cùng kinh ngạc, trái tim tuyệt vọng của cô lại một lần nữa dấy lên hy vọng. Tống Nghi Nhiên trầm ngâm nhìn Ngô Bách Tuế và Ngô Thanh Đế sõng soài trên mặt đất, sau đó bà ta nhìn Đường Dĩnh, nghiêm túc nói: "Đừng lo, mọi người sẽ không sao đâu”. Giọng nói của Tống Nghi Nhiên vẫn dịu dàng ôn hòa, nhưng ngữ khí thì chắc nịch, trong nháy mắt đã xoa dịu tâm tình Đường Dĩnh, giống như có mẹ ở bên, cô sẽ được bình an vô sự. Hơn nữa, Tống Nghi Nhiên không chỉ bảo vệ cô, mà còn bảo vệ cả Ngô Bách Tuế và Ngô Thanh Đế, điều này khiến Đường Dĩnh hết sức cảm động. Đường Dĩnh trầm tư nhìn Tống Nghi Nhiên, nặng nề cất lời: "Lục trưởng lão rất ghê gớm, bố mẹ phải cẩn thận!" Tống Nghi Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, rồi đi qua chỗ Đường Chấn Phong. Đến cạnh chồng, bà ta ngừng bước rồi đứng lên ngang hàng với ông ta. Hai người không nói năng gì với nhau, nhưng đều hiểu ý của người kia, hai vợ chồng họ sẽ song kiếm hợp bích, đối phó Lục trưởng lão. Sắc mặt Lục trưởng lão sa sầm, ánh mắt thù địch nhìn Đường Chấn Phong và Tống Nghi Nhiên, lạnh lẽo nói: "Xem ra hai người muốn cùng nhau chiến đấu nhỉ?" Giọng nói của Lục trưởng lão lạnh băng, lời nói hàm chứa sát ý, khí thế trên người lão ta không những không giảm mà còn có phần mạnh mẽ hơn. Vết thương trong lòng bàn tay lão ta càng đau đớn càng kích thích sát khí ngùn ngụt trong người lão ta. Đường Chấn Phong nhìn Lục trưởng lão không chớp mắt, giọng điệu kiên quyết nói: "Là ông ức hiếp người quá đáng". Đường Chấn Phong nghiến răng nghiến lợi. Lòng ông ta hiển nhiên vô cùng căm phẫn, nếu không phải do Lục trưởng lão quá đáng, ông ta sẽ không đến mức phải bùng nổ như vậy. Nỗi nhục nhã hai năm qua khiến ông ta hiểu rõ, càng nhường nhịn thì người ta sẽ càng được nước lấn tới. Lúc này, ông ta chỉ muốn phản kháng, không muốn tiếp tục ngậm bồ hòn làm ngọt nữa. Lục trưởng lão trợn mặt, dữ tợn nói: "Nếu các người đã muốn chết, tôi sẽ giúp các người được như ý". Dứt lời, Lục trưởng lão không chần chừ, thân hình nháy mắt đã chuyển động mang theo sát khí cuồn cuộn cùng chân nguyên mạnh mẽ quét về phía Đường Chấn Phong và Tống Nghi Nhiên. Giờ phút này, Lục trưởng lão điên cuồng bạo phát, cảm xúc trong ngực sôi trào. Hôm nay lão ta ở đây thực thi gia quy, nhưng lại bị chống đối, thậm chí còn bị thương nặng. Điều này đối với người quyền cao chức trọng như lão ta mà nói chính là một sự sỉ nhục, cho nên hôm nay lão ta quyết phải rửa sạch mối nhục nhã này. Đường Chấn Phong và Tống Nghi Nhiên cũng không lơ là, cũng sẽ không ngồi yên chờ chết. Đụng phải tập kích của Lục trưởng lão, hai người họ lập tức xoay người chặn lại. Nháy mắt, ba người đã vần lấy nhau, kịch liệt giao chiến. Đòn tấn công của Đường Chấn Phong vẫn hung hãn như vậy. Ông ta khóa bên trái của Lục trưởng lão, với sức mạnh điên cuồng, ông ta liên tục đấm vào Lục trưởng lão. Mỗi cú đấm của ông ta đều cực kỳ hung bạo, chân nguyên trong nắm đấm như con rồng bay lên, điên cuồng uốn lượn vùng vẫy, mang theo một sức mạnh như núi đè, không ngừng tấn công Lục trưởng lão. Tống Nghi Nhiên thì ngược lại, động tác của bà ta nhẹ nhàng uyển chuyển, chiêu thức linh hoạt biến hóa. Cơ thể bà ta nhanh nhẹn, tốc độ khó lường. Bà ta như con bướm nhảy múa bên phải Lục trưởng lão, không ngừng đập cánh. Trông bà ta không giống như đang đánh nhau mà là đang khiêu vũ. Nhưng chân nguyên trong mỗi đòn tấn công vô hình của bà ta lại phát ra uy lực vô địch, lực sát thương vô cùng lớn. Bà ta tấn công Lục trưởng lão không ngơi nghỉ. Đường Chấn Phong và Tống Nghệ Nhiên đã là vợ chồng mấy chục năm, tất nhiên là vô cùng ăn ý, thậm chí có thể nói là tâm đầu ý hợp, tâm linh tương thông. Lúc này hai người đều tận lực bổ sung cho nhau. Sự mạnh mẽ của Đường Chấn Phong kết hợp với sự mềm mại của Tống Nghi Nhiên tạo nên một sức mạnh cường đại, là một sự phối hợp tuyệt hảo. Đối mặt với sự tấn công của cặp vợ chồng này, Lục trưởng lão cũng không hốt hoảng, lão ta có thể thoải mái xử lý, lão ta có sức mạnh phi thường, tâm lý vững vàng và kinh nghiệm chiến đấu dày dặn. Lão ta gặp nguy không loạn, phi thường ứng phó. Hơn nữa, khi lửa giận trong lòng lão ta tăng càng cao thì sát khí càng nồng đậm, chiêu thức tung ra cũng sắc bén tàn ác. Lão ta đánh trái né phải, vừa chống đỡ Đường Chấn Phong, vừa phản kích Tống Nghi Nhiên. Lão ta phát tiết bộ sức mạnh trong cơ thể ra hết không chừa một chút nào, mỗi một chiêu của lão ta khiến người ta kinh hãi, chân nguyên phát ra có sức mạnh tày trời. Hai đấu một, đánh nhau oanh oanh liệt liệt. Trong sân, mây mù nổi lên, trời đất đổi màu. Sát khí liên tục tỏa ra ngập tràn mọi nơi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 268 Chương 271 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344
Chương sau