Chương trước
Chương sau
Người đàn ông bệnh tật chính là chúa tể của thế giới này, bây giờ lão chính thức tuyên bố án tử cho Ngô Thanh Đế.

Nhưng lão không hề bẻ gãy cổ Ngô Thanh Đế luôn mà tay phải của lão lại thêm lực từng chút một. Lão không muốn Ngô Thanh Đế chết quá dễ dàng, lão muốn Ngô Thanh Đế cảm nhận sự tuyệt vọng khi phải dần dần mất đi hơi thở, phải chết thật chậm.

Ngô Thanh Đế là Vũ Thánh võ công cái thế, là một sự tồn tại siêu mạnh, nhưng giờ phút này, ông lại trở thành con cá trên thớt mặc cho người ta cắt xẻo, ông không còn cơ hội và sức lực để phản kháng, chỉ đành mặc kệ đợi Thần Chết kéo đi, càng ngày càng gần quỷ môn quan. Lực tay của người đàn ông bệnh tật chầm chậm mạnh thêm, mặt của Ngô Thanh Đế dần dần sưng đỏ, tròng mắt sắp bị ép đến lọt ra ngoài, ánh mắt cũng càng lúc càng mơ hồ.

Ông sắp không trụ nổi nữa rồi.

Người đứng xem dường như cũng sắp bị nghẹt thở vậy, đè nén đau đớn vô cùng. Ngô Thanh Đế là hi vọng duy nhất của họ, nhưng bây giờ niềm hi vọng này đang bị bóp chết từng chút một, họ tận mắt chứng chiến Ngô Thanh Đế dần dần chết đi. Đối với họ mà nói thì đây là một nỗi giày vò sâu sắc, là một quá trình đi tới tuyệt vọng vô tận. Dường như họ thấy ánh sáng của thế giới này từng chút từng chút tắt đi, cuối cùng, thế giới của họ chỉ còn lại tối tăm.

Nỗi đau và tuyệt vọng trong Ngô Thiên sâu sắc hơn bất kì ai khác, dù sao Ngô Thanh Đế cũng là bố ruột của hắn. Trước đây có lẽ hắn đã từng oán hận bố rất nhiều, nhưng bây giờ hắn đã kính trọng và có cảm tình nhất định với Ngô Thanh Đế, hắn nhìn Ngô Thanh Đế sắp chết, tim thật sự thắt lại rất đau. Điều càng khiến hắn hoảng loạn tuyệt vọng là nếu Ngô Thanh Đế chết thì nhà họ Ngô cũng sẽ diệt vong, Ngô Thiên không thể chấp nhận nổi kết cục này.

Cả hiện trường rơi vào bầu không khí bí bách nghiêm trọng.

Người đàn ông bệnh tật thấy Ngô Thanh Đế đau khổ bên bờ vực sinh tử, miệng lão nở một nụ cười méo mó, lão nhìn Ngô Thanh Đế rồi chậm rãi nói: “Ngô Thanh Đế, tôi nhắc nhở cậu chút nhé. Sau khi cậu chết, tôi vẫn sẽ giết nhà họ Ngô của cậu không sót một mống. Nhớ cho kĩ, cái chết của họ chính là do cậu, đây chính là hậu quả của việc chống đối tôi!”

Nói xong thì ánh mắt lão chợt thay đổi, trong đó ánh lên sát khí lạnh lẽo. Đồng thời tay phải của lão cũng tích lực, chuẩn bị kết liễu tính mạng của Ngô Thanh Đế.

Nhưng ngay lúc này, Huyết Long Đao ở dưới đất chợt vút lên không.

Vù!

Dường như Huyết Long Đao có tính người vậy, sau khi bay lên thì mang uy lực mạnh mẽ đâm thẳng vào cánh tay đang siết chặt cổ Ngô Thanh Đế kia.

Huyết Long Đao cứu chủ!

Lần này không phải Ngô Thanh Đế điều khiển Huyết Long Đao mà do tự nó cứu Ngô Thanh Đế.

Nó hành động bất ngờ, tấn công cực nhanh, uy lực lại mạnh, hoàn toàn khiến người ta không kịp trở tay.

Người đàn ông bệnh tật dồn toàn bộ chú ý lên người Ngô Thanh Đế, lão hoàn toàn không chú ý đến Huyết Long Đao nằm dưới đất. Bây giờ Huyết Long Đao đột nhiên phóng tới mới khiến lão cảm nhận được sự nguy hiểm, ngay lập tức lão phát ra một luồng chân nguyên mạnh mẽ hình thành lớp phòng hộ.

Keng!

Huyết Long Đao chém vào lớp phòng hộ, lớp phòng hộ chân nguyên siêu kiên cố nhưng uy lực của Huyết Long Đao càng nghịch thiên. Nó bổ một đao đã phá vỡ lớp phòng hộ chân nguyên của người đàn ông bệnh tật, tiếp tục chém vào cánh tay phải của lão.

Sắc mặt lão hơi thay đổi, dường như lão thả Ngô Thanh Đế ra ngay theo phản xạ có điều kiện.

Phản ứng của người đàn ông bệnh tật cực kì nhanh, nhưng lão vẫn không tránh được nhát chém của Huyết Long Đao.

Xoẹt!

Tiếng đao cắt vào da thịt bén ngót vang lên, cánh tay phải của người đàn ông bệnh tật bị Huyết Long Đao cắt một đường lớn, máu chảy đầm đìa.

Người đàn ông bệnh tật bị thương rồi.

Ngô Thanh Đế được cứu rồi.

Huyết Long Đao đã cứu Ngô Thanh Đế, đồng thời sau khi chém bị thương người đàn ông bệnh tật, nó nhanh chóng bay về tay Ngô Thanh Đế.

Nhưng Ngô Thanh Đế nằm dưới đất thật không có sức để cầm đao. Ông bị thương rất nặng, cơ thể vô cùng yếu ớt, cả người mềm nhũn như bùn. Vì lúc nãy bị người đàn ông bệnh tật bóp quá chặt, bây giờ Ngô Thanh Đế đang hít lấy hít để không khí, nhưng ông cũng không còn sức lực để hít thở, ông hít thở vội vàng nhưng yếu ớt.

Điều thần kì là sau khi Huyết Long Đao tiếp xúc với lòng bàn tay của Ngô Thanh Đế thì toàn thân nó chợt phát ra ánh sáng đỏ chói mắt. Ánh sáng đỏ lần này không giống bất kì lần nào trước đó, nó không đỏ như màu máu tươi, cũng không tà khí như lửa của địa ngục, nó đỏ như ánh mặt trời thiêu đốt. Đỏ rực rỡ chiếu sáng toàn cảnh, hơn nữa phát ra nguồn nhiệt cuồn cuộn sưởi ấm cả đất trời.

Người đứng phía xa còn cảm nhận được hơi nóng phả vào mặt, họ còn nhìn thấy rõ ràng, ánh đỏ Huyết Long Đao phát ra đang không ngừng truyền vào cơ thể Ngô Thanh Đế.

Cảnh tượng này trông giống như Huyết Long Đao đang dùng nguyên khí tự thân của mình trị thương cho Ngô Thanh Đế.

Tất cả mọi người đều sửng sốt. Vốn dĩ họ đã cảm thấy rất may mắn thậm chí là vui mừng phát điên khi Ngô Thanh Đế được cứu rồi, nhưng bây giờ họ không nhớ được cảm xúc gì cả, chỉ kinh ngạc thôi. Ai ngờ được, một thanh đao lại có thể chủ động cứu chủ, lại còn có thể truyền nguyên khí cho người. Thanh đao này thật sự quá thần kì rồi nhỉ?

Mọi người đều biết Huyết Long Đao là thần khí, nhưng cảnh tượng trước mắt này thật sự phải nói nó là thần kì trong các thần khí.

Ngay đến người đàn ông bệnh tật cũng hoàn toàn bị bất ngờ, lão vừa bụm chặt vết thương bên cánh tay của mình, vừa cau mày nhìn cảnh tượng phía trước hằm hằm rồi lẩm bẩm: “Sao có thể…”

Người đàn ông bệnh tật sống hơn trăm năm, lão đã trải qua những việc mà rất nhiều người chưa từng thấy, lão đều không thấy lạ lẫm gì với các loại truyền kì dị truyện nữa rồi. Nhưng chứng kiến Huyết Long Đao chủ động chém mình rồi lại trị thương cho Ngô Thanh Đế, người đàn ông bệnh tật cảm thấy kinh hãi. Lão thật sự chưa từng nhìn hay nghe thấy loại chuyện thế này.

Dưới ánh nhìn chăm chú đầy kinh ngạc của tất cả mọi người, Ngô Thanh Đế nằm trên đất dần dần hồi phục nguyên khí, sắc mặt ông cũng hồng hào lên rất nhiều, hơi thở ông bắt đầu bình ổn có lực, tay ông cũng bắt đầu động đậy, thậm chí có thể chủ động cầm Huyết Long Đao rồi.

Người đàn ông bệnh tật thấy Ngô Thanh Đế đang hồi phục mà cũng không ngăn lại. Lão cứ trơ mắt quan sát, lão không đếm xỉa tới việc Ngô Thanh Đế còn có thể chiến đấu nữa hay không, dù sao lão cũng đã nắm rõ thực lực của Ngô Thanh Đế rồi. Lão biết rõ, cho dù Huyết Long Đao có chữa khỏi cho Ngô Thanh Đế thì cũng chẳng uy hiếp được gì tới lão. Người đàn ông bệnh tật không sợ Ngô Thanh Đế, lão muốn xem thử Huyết Long Đao có thể khiến lão kinh ngạc đến mức độ nào.

Thời gian dần trôi, tất cả mọi người đứng nguyên tại chỗ.

Một lát sau, đôi mắt rời rạc mờ mịt của Ngô Thanh Đế đã tinh nhanh trở lại, vết thương của ông được trị khỏi hoàn toàn. Huyết Long Đao đã trị khỏi cho Ngô Thanh Đế thật rồi!

Tất cả mọi người đều cực kì sửng sốt.

Huyết Long Đao không hổ danh là thanh bảo đao tuyệt thế, nó thật sự là kì đao của thiên hạ.

Sau khi Ngô Thanh Đế hoàn toàn bình phục thì chậm rãi đứng lên trước ánh mắt kinh ngạc của bao nhiêu người, ông nắm chặt Huyết Long Đao đối diện với người đàn ông bệnh tật.

Giây phút này, toàn thân Ngô Thanh Đế toát ra ánh sáng màu đỏ mờ ảo, dường như khí của đao vẫn còn ở trên người ông. Trong đôi mắt ông dường như phát ra tia sáng đỏ nhè nhẹ, ánh mắt ông sâu thẳm, khí thế hùng hồn, cả người trở nên vô cùng phi phàm.

Ông không chỉ đơn giản là khôi phục lại trạng thái, thậm chí ông càng mạnh hơn lúc đầu.

Ánh mắt của người đàn ông bệnh tật chuyển động, lão nhìn đánh giá Ngô Thanh Đế từ đầu xuống chân, xong rồi lão mới nhìn Huyết Long Đao trong tay Ngô Thanh Đế nói: “Không ngờ thanh đao này lại linh đến thế, vậy mà nó còn có thể cứu được mạng của cậu.”

Thực lực của người đàn ông bệnh tật đã ở trên đỉnh từ sớm rồi, với cao thủ đỉnh cấp như lão thì dường như chẳng có vũ khí nào xứng đáng, nói cách khác là không có vũ khí nào thỏa mãn được lão, thế nên thường ngày lão không dùng vũ khí. Nhưng bây giờ, thanh Huyết Long Đao này khiến lão kinh ngạc, phải dụi mắt mà nhìn, dường như lão nhìn thấy một báu vật gì vậy, mắt sáng lên.

Ngô Thanh Đế mặt mày uy nghiêm, nhìn người đàn ông bệnh tật chằm chằm rồi nói sâu xa: “Điều này chứng minh tôi không nên chết.”

Người đàn ông bệnh tật cười tà mị rồi nói thẳng: “Xem ra tôi phải cảm ơn cậu rồi, trước khi cậu chết còn có thể tặng tôi một thanh đao tốt.”

Người đàn ông bệnh tật hoàn toàn hài lòng với Huyết Long Đao, hiếm hoi lắm lão mới vừa ý một thanh vũ khí, đương nhiên lão phải đoạt cho bằng được. Lão hoàn toàn tự tin có thể đánh bại Ngô Thanh Đế lần nữa, đồng thời đoạt Huyết Long Đao từ tay ông.

Đôi mắt Ngô Thanh Đế lạnh xuống, ông không phí lời với người đàn ông bệnh tật nữa, hét lớn: “Tiếp chiêu đi!”

Dứt lời, Ngô Thanh Đế vung Huyết Long Đao lên rồi chém về phía người đàn ông bệnh tật.

Đường chém đơn giản nhưng thế đao mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, chỉ thấy một đường ánh sáng màu đỏ ghê người quét qua, sát khí cuộn trào mãnh liệt trong ánh đao, chân khí ánh đao phóng đại vô biên trong hư không cuốn về phía người đàn ông bệnh tật.

Đương nhiên lão cảm nhận được uy lực ghê người trong nhát chém này của Ngô Thanh Đế, lão không hề chần chừ lắc người lùi ra, tránh được nhát chém này của Ngô Thanh Đế.

Ngô Thanh Đế không ngừng nghỉ, ông đứng ngay tại chỗ liên tục múa Huyết Long Đao, không ngừng tấn công người đàn ông bệnh tật.

Tốc độ của ông cực kì nhanh, Huyết Long Đao trong tay ông cũng múa may quay cuồng trên không, chân khí từ mỗi đường chém đều thành sóng đao chặt đứt không khí, liên tục hết đao này đến đao khác, vô cùng vô tận, ánh đao sáng chói lòa, sóng đao không ngừng tăng lên giữa hư không.

Bất chợt, từng đợt sóng đao hình thành một chiếc lưới cực lớn trên bầu trời, nhanh chóng ụp xuống người đàn ông bệnh tật.

Người đàn ông bệnh tật vẫn luôn né tránh từng nhát chém của Ngô Thanh Đế, tốc độ né tránh của lão cực kì nhanh, khiến người ta hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng lão.

Sau khi vung đao mãnh liệt một hồi thì Ngô Thanh Đế đột nhiên dừng tay lại, sau đó ông giơ Huyết Long Đao chỉ lên trời cao!

“Thu!”

Giọng ông vang lên chín tầng mây xanh.

Một giây sau, mọi người chỉ nhìn thấy tất cả sóng đao Ngô Thanh Đế vừa vung ra đều tụ tập lại chỉ trong tích tắc.

Chiếc lưới cực lớn dệt bằng vô số sóng đao kia bất chợt thu lại, hoàn toàn bao phủ lấy người đàn ông bệnh tật.

Phản ứng của người đàn ông bệnh tật đã nhanh cực độ rồi, nhưng vì sóng đao của Huyết Long Đao phủ khắp cả bầu trời, mảnh lưới lớn này thu lại, lão không thể nào tránh được, lão đã không thể thoát khỏi phạm vi của chiếc lưới lớn này rồi.

Bỗng chốc, sắc mặt lão trở nên trầm trọng hơn bao giờ hết, lão không suy nghĩ liền phóng thích hết tất cả chân nguyên, hình thành một lớp phòng hộ chân nguyên vô cùng dày và mạnh.

Ầm!

Lưới sóng đao va vào lớp phòng hộ chân nguyên của người đàn ông bệnh tật, phát ra tiếng nổ cực lớn.

Ánh lửa bỗng chốc xộc lên trời, cả trang viên nhà họ Ngô đều rung chuyển kịch liệt.

Phụt!

Người đàn ông bệnh tật đứng ở trung tâm ánh lửa, bị lực xung kích nghịch thiên này đánh đến phun máu.

Cuối cùng lão cũng không chống đỡ được nữa, gục ngã xuống đất!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.