Cảnh tượng rầm rộ chưa từng có như thế, Thái Hâm Lỗi không được chứng kiến.
Thái Hâm Lỗi không phải một người thích hóng chuyện, anh ta sẽ không trở thành một phần của đám đông hóng hớt. Anh ta vốn đã quen được người khác ngẩng đầu nhìn, nào cam tâm đứng đây ngẩng đầu nhìn kẻ khác.
Vả lại, anh ta cũng không còn mặt mũi mà ở lại nơi này nữa. Đường đường là Thái công tử mà lại bị người ta đuổi ra khỏi cửa, đúng là nỗi ô nhục suốt cuộc đời mình! Anh ta không thể nào chịu nổi ánh mắt dị nghị của người ngoài.
Quan trọng hơn cả, Thái Hâm Lỗi đã đồng ý đãi tiệc mọi người trong gia tộc của Hạ Tử Nhiên, nếu kế hoạch ở Thanh Phong Trai đã đổ bể, anh ta chỉ có thể tìm một nhà hàng cao cấp khác, phải cố gắng nhanh chóng đặt chỗ.
Vì thế, sau khi bị đuổi ra, Thái Hâm Lỗi nhanh chóng lái xe rời đi.
Bên ngoài Thanh Phong Trai, đám đông tụ lại càng lúc càng nhiều, khi tận mắt thấy người nhà họ Hạ bước xuống từ đội xe hào nhoáng kia, ai cũng thốt ra những lời bàn tán rất kinh ngạc.
“Đây là người nhà họ Hạ mà? Sao họ được thưởng thụ mức độ đãi ngộ này?”
“Đúng vậy, là người nhà họ Hạ đấy, bà cụ cũng ra rồi kìa. Nhà họ Hạ này chỉ là gia tộc hạng hai ở Tây Nguyên thôi mà, sao trông như một bước lên trời vậy?”
“Nghe nói ba cô con gái nhà họ Hạ đều xinh đẹp động lòng người lắm, chẳng lẽ tìm được một anh rể vàng ròng rồi?”
“Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-kho-o-re/148660/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.