Lúc này, trên môi Khuất Vân, là vị của rượu, hươngrượu thoang thoảng.
Đôi mắt Du Nhiên lướt qua Khuất Vân, nhìn về phíaphòng khách – trên bàn trà, mấy vỏ chai rượu nằm lăn lóc.
Anh say, trong chính sinh nhật của mình.
Dư vị rượu cay nồng trong miệng Khuất Vân cũng đủkhiến Du Nhiên choáng váng.
Khuất Vân kéo Du Nhiên vào phòng, đóng cửa lại, đặt côlên tường, hôn mãnh liệt.
Đúng vậy, nụ hôn này khác với bình thường, đó là mộtnụ hôn sâu sắc, xối xả như mưa ngày hè.
Du Nhiên nghĩ, Khuất Vân dường như muốn đòi lại tất cảnhững gì thuộc về anh, đôi môi bọn họ dính sát vào nhau như vậy, không chỉ làgần nhau, mà giống như chạm khắc lại với nhau, giống như muốn dùng một ngọn lửanóng bỏng không tên để làm tan chảy hai đôi môi đỏ tươi kia, hòa chúng lại vớinhau.
Lưỡi Khuất Vân giống như một đại quân tràn ngập khíthế, nhất định phải tiến quân vào nơi sơn hà cẩm tú, một tiếng trống làm lòngquân hăng hái, tiến quân thần tốc, không để cho Du Nhiên có cơ hội thở ra mộthơi.
Màng nhĩ của Du Nhiên bắt đầu xuất hiện những rungđộng như tim đập, đang đập thình thịch như trống trận.
Trước mắt Du Nhiên xuất hiện những khoảng sáng khoảngtối, đó là những lá cờ phấp phới che trời.
Môi Du Nhiên bắt đầu sưng đỏ tới chết lặng, đó làthiết kỵ tiến quân, giẫm nát nơi cỏ non mơn mởn.
Du Nhiên muốn kháng cự, muốn chống lại cuộc tiến đánhbất ngờ này, cô vươn tay, chống vào lồng ngực Khuất Vân, cô nghiêng đầu, muốntránh khỏi nụ hôn kịch liệt của Khuất Vân.
Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-giang-vien-cam-thu-cua-toi/205523/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.