“Biết gì không? Cậu nhìn rất giống bánh bao thịt.” GáiDiệp nói.
“Ý cậu là, nhìn tớ rất béo?” Du Nhiên hỏi, trong mắtlóe lên vẻ hung tàn.
Nếu gái Diệp dám gật đầu, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
May mà gái Diệp không làm như vậy: “Không, ý của tớ làKhuất Vân giống một con chó săn… Cậu bị anh ta cắn thật thảm.”
Du Nhiên rất muốn phản bác, nhưng nghĩ lại, từ khiquen biết Khuất Vân, quả thật cô đã biến thánh một cái bánh bao thịt, mặc anhthích nắn bóp thế nào thì nắn.
“Bạn học, bạn đang gặp nguy hiểm.” Gái Diệp giả bộ thởdài.
“Bạn học, bạn cũng thật biết cách gây xích mích lygián.” Du Nhiên nhét cây kem vào trong miệng, hơi dùng sức, lớp vỏ sô cô la bịcắn nát.
“Tớ đây là quan tâm đến cậu, không đành lòng nhìn cậurơi xuống địa ngục.” Gái Diệp tận tình khuyên bảo: “Chẳng lẽ cậu không cảm thấyđã hoàn toàn đánh mất bản thân hay sao?”
“Chẳng thấy gì.” Du Nhiên nói không chút lo lắng.
“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy mỗi lần đối đầu với KhuấtVân đều có kết quả là chịu thua hay sao?” Gái Diệp tiếp tục.
“Có lẽ là… tính tình tớ tương đối dễ chiụ.” Tuy đangăn kem nhưng vì bị ép hỏi mà trên trán Du Nhiên vẫn toát ra một tầng mồ hôi.
“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy cậu hoàn toàn không biếtgì về quá khứ của anh ta hay sao?” Gái Diệp tung ra thứ thuốc độc nhất, HạcĐỉnh Hồng.
“Quá khứ của anh ấy, rất trong sáng, rất trong sáng…vô cùng trong sáng.” Du Nhiên nghĩ nhất định là cây kem trên tay quá lạnh, lạnhđến mức lưỡi của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-giang-vien-cam-thu-cua-toi/205518/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.