Vậy là kết thúc rồi, giờ ngồi nghĩ lại bạn Sâu đã fallin love với bạn Du Nhiên thế nào là lại có cảm giác một cuộc tình đã qua. Haha.
Cũng chẳng phải tự nhiên mà bạn lại thích Du Nhiên đếnthế, mà bởi vì qua Du Nhiên, bạn nhìn thấy chính bản thân mình trong đó. Ai màchẳng có một thời sống cuồng nhiệt, ai chẳng có những lúc vấp ngã, những thấtbại như Du Nhiên. Nhưng điều bạn thích ở Du Nhiên, chính là sự lạc quan, niềmkhát vọng được tiến bước về phía trước, ngay cả khi trải qua những việc tưởngchừng như có thể buông rơi cả chính cuộc sống của mình. Từng hành động, từngsuy nghĩ, từng diễn biến tâm lý của Du Nhiên đều rất thật, khiến bạn có cảmgiác như được sống lại những ngày tháng trước kia một lần nữa. Điều khác chỉlà, Du Nhiên đã tìm thấy bến đỗ, còn bạn thì chưa. Ha ha.
Không hiểu có phải gần đây cảm nhận về những vai namchính của bạn bị hỏng hóc chỗ nào hay không, mà bạn không có nhiều cảm giác lắmvề Khuất Vân. Chỉ thấy tiếc, những đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh quá tốt nhưKhuất Vân, gần như đều không biết thể hiện cảm xúc của mình. Người như KhuấtVân chỉ quan tâm trong im lặng, chỉ thể hiện trong im lặng, dường như anh quákiêu ngạo để có thể tỏ ra rằng mình cũng có những cảm xúc như con người. Và vìthế, anh sẽ mất đi nhiều thứ mà chính mình cũng không ngờ tới.
Về Cổ Thừa Viễn, ít có nhân vật nào khiến bạn cảm giáchỗn loạn như thế này. Có một câu nói: kẻ đáng thương tất có chỗ đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-giang-vien-cam-thu-cua-toi/1279038/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.