Những ngày nghỉ đông tiếp theo, Du Nhiên cả ngày nằmtrên giường, vừa ăn vừa chơi máy tính, thậm chí có vài ngày còn không đánh răngrửa mặt.
Một thời gian sau, dưới da đã có thêm một lớp mỡ.
Nhìn cái thứ không ra hình người trong gương, Du Nhiênan ủi chính mình: không có việc gì, giai đoạn nhất định phải trải qua sau khithất tình thôi.
Dù có dài thế nào, ngày nghỉ đối với học sinh vẫn làrất ngắn, rất nhanh đã sắp khai giảng, Du Nhiên lại mang theo túi lớn túi nhỏtrở về trường.
Trước khi về trường, Du Nhiên đã chuẩn bị sẵn tâm lý,lần sau đối mặt với Khuất Vân phải hít sâu thế nào, phải giữ vững bình tĩnh thếnào, phải ra vẻ không liên quan gì đến anh thế nào.
Điều cô không ngờ chính là, tất cả những chuyện này,Khuất Vân đã giúp cô hoàn thành – dáng vẻ của anh, giống như không hề quen biếtcô.
Khi Du Nhiên về tới trường đã là buổi tối, phải đi tậptrung theo thông lệ của trường, Du Nhiên đã có được bài học từ việc này nên ngoanngoãn cùng bạn học tới phòng tập trung.
Từ khi chia tay đến lúc gặp lại Khuất Vân, anh khôngcó thay đổi gì lớn – ý là vẫn hoàn mỹ như vậy.
Du Nhiên cúi đầu, bắt đầu đọc sách ngoại khóa mà cômang đến, nhưng hiệu quả rất chậm, mười phút vẫn chưa xong một trang.
Đúng lúc này, Khuất Vân bắt đầu trao thưởng cho mấysinh viên có thành tích cao trong đợt thi cuối kỳ, Du Nhiên may mắn có đượcvinh quang này.
Khi gọi tới tên phải lên bục giảng nhận giấy khen từtay Khuất Vân.
Du Nhiên cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-giang-vien-cam-thu-cua-toi/1279030/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.