Lê Hiểu Trinh tuy bên ngoài cười vui, nhưng trong lòng cực kìsầumuộn, càng ngày càng không che dấu được, đến ngốc như Lâu Dịch cũngrốtcục cảm nhận được nàng buồn bực không vui.
Theo sự nhờ vả của anh trai, nhân viên cứu hoả Lâu Tranh được phái tới.
“Nghe nói nương nương gần đây ngọc thể bất an ? Có thể hay không nóira cho nô tỳ có thể được biết giúp ngài giải đi âu lo hay không?” Trongtay nàngxách theo một hộp bánh ngọt, trêu ghẹo nói.
Lê Hiểu Trinh bị bạn tốt làm cho tức cười.
“Đừng nháo, mình chẳng qua là lần đầu mẹ có chút khẩn trương thôi,Dịch anh ấy chính là quan tâm mù quáng.” Nàng vừa đem bánh ngọt cắt ravừa tránh nénói qunah quanh.
Cậu ấy không nói thật! Nhưng thân là bạntốt của nàng Lâu Tranh đương nhiên hiểu tính tình của bạn. Nếu như nàngkhông muốn nói mình có lấydao kề sát cổ thì cũng không hé răng.
Lâu Tranh bất đắc dĩ thở dài, nói sang chuyện khác.
“Cậu không có việc gì là tốt rồi. Kỳ thật mình cũng cảm thấy anh trai thậtsự thái quá ngày đó mình còn trông thấy anh ấy ôm “ sổ tay làmcha” gặmnhấm, quả thực giống như là chỉ cần đem quyển sách kia nhét vào óc cóthể làm 1 ba ba hoàn mỹ!”
Lê Hiểu Trinh cười nhạt một tiếng, có một chút cũng không thành thật.
Ăn bánh ngọt, Lâu Tranh đột nhiên nói vài câu.
“Giữa 2 người đúng là duyên phận thật đúng là vô cùng kỳ diệu. Tạithời điểmtất cả mọi người cho rằng không có hy vọng thì 2 người lại đột phá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-giam-doc-hay-quen/2171206/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.