Chương trước
Chương sau
Người dịch: Cá Voi.

Vì thói quen nên những chương trước mình đều để xưng hô giữa Chàng gay và con là “Bố”. Vì để lời văn mượt hơn, nghe hay hơn nên mình sửa xưng hô thành ” Ba”. Và cũng vì muốn nhân đây chèn lên tấm ảnh mình cực kì yêu thích nữa chứ. =)))

Sau khi tiến hành đạp xe được hơn một tuần Chàng gay cảm thấy việc đưa con tới trường ngày càng nhẹ nhõm,  gặp Thầy giáo ngữ văn trước cổng trường cũng không còn bộ dạng thở không ra hơi như trước. Tuy rằng ban đầu có hơi ngoài ý muốn một chút nhưng mà về sau phát triển rất tốt.

Chàng gay đã có thể cùng nói rất nhiều chuyện với  Thầy giáo ngữ văn rồi đó. Ví dụ như, đã ăn cơm chưa? Ăn những món gì? Ăn có ngon không, vân vân và mây mây. Thế nhưng Thầy giáo ngữ văn không còn nói mấy câu khiến cậu mặt đỏ tai hồng, việc này khiến Chàng gay cảm thấy thực đáng tiếc.  Nhưng đồng thời cậu cũng cảm thấy có chút nhẹ nhõm, cũng may, không làm ra việc gì mất mặt thêm nữa.

Tâm trạng như vậy vẫn cứ tiếp diễn cho đến buổi chiều thứ sáu.

Chàng gay đón con về đến nhà, nhớ đến việc Thầy giáo ngữ văn lỡ lời nói “ hẹn mai gặp lại”, nghĩ đến việc hai ngày tới không được gặp anh, Chàng gay rất buồn lòng.

Con trai tìm trong ba lô lấy ra một quyển vở, anh bạn nhỏ vẻ mặt đau khổ đặt quyển vở lên bàn, giọng lí nhí: “ Ba….”

Chàng gay vừa cầm quyển vở lên liền biết lý do con trai mang vẻ mặt rủ rũ buồn bã đó, điểm số lần này thấp hơn những lần trước. Nhưng Chàng gay không để tâm đến điểm số, cậu xoa đầu con, an ủi.

“Không sao đâu, chỉ là một bài kiểm tra nhỏ thôi mà. Con trai giỏi biết bao ba biết chứ, bé cưng đừng buồn.”

“Không phải…” Anh bạn nhỏ trộm nhìn Chàng gay, giọng vẫn lí nhí như cũ. “ Thầy giáo nói, muốn đếm thăm nhà”.

“Thăm, thăm nhà?!”. Chàng gay suýt chút nữa đã bật từ ghế sofa dậy “ Khi nào thầy đến thăm nhà?!”

Anh bản nhỏ tưởng rằng ba nó tức đến nỗi nhảy dựng lên, đôi mắt hồng hồng “ Có lẽ là ngày kia, ba ơi con xin lỗi, con biết lỗi rồi, ba đừng giận…..”.

“Không giận con….” Chàng gay tâm tình phức tạm nắn nắn gương mặt con “Đừng khóc mà, con là nam tử hán đó…”

Anh banh nhỏ sụt sịt mũi, ngước nhìn Chàng gay hỏi “ Ba không muốn thầy đến nhà mình sao?”

“…Đâu có”. Quét mắt nhìn căn phòng bừa bộn, Chàng gay hơi thất thần.

Thật lòng mà nói ba còn mong  anh ấy đến đó chứ….

“Ngày mai chúng ta cùng nhau dọn dẹp nhà cửa có được không nào?”

Anh bạn nhỏ nở nụ cười “ Được ạ!”, hình như nghĩ đến điều gì đó, bổ xung “ Con biết sao mai ba lại muốn dọn dẹp rồi nha”.

Thấy sự đắc ý hiện lên gương mặt con, Chàng gay nhướn nhướn lông mày.

“Vậy con nói thử xem tại sao?”

“Bởi vì ba thích thầy! Ba muốn….ưm ưm—”

Chàng gay giật mình, vội bịt miệng con trai, dặn dò: “Nhưng con không được nói với thầy nha”.

Anh bạn nhỏ mắt sáng long lanh, hưng phấn gật đầu.

Chàng gay thở dài một hơi. Ngay cả trẻ con cũng nhìn ra được, chẳng lẽ lại lộ liễu đến vậy?

Vậy còn Thầy giáo ngữ văn thì sao? Có nhận ra không? Anh không nhận ra hay vờ như không nhận ra nhỉ…..

“Ba!” Con trai ngồi trên ghế sofa, kéo kéo tay cậu, cực kỳ mong chờ, hỏi. “Con sắp có mẹ rồi phải không?”

Chàng gay bật cười, xoa đầu con hỏi lại. “ Rất muốn có mẹ rồi sao?”

“Vâng! Cực kỳ muốn cực kỳ muốn luôn!”

Vì mình chăm sóc con chưa tốt nhỉ. Nghĩ như vậy, đột nhiên Chàng gay cảm thấy lòng cực hổ thẹn, cậu nhẹ giọng tiếp tục hỏi con. “ Thấy các bạn khác đều có mẹ, con rất ngưỡng mộ phải không nào?”

“Cũng không có gì ngưỡng mộ ạ” Anh bạn nhỏ vẫn còn phấn khích, khoa tay múa chân trả lời:” Chỉ là con rất muốn thầy làm mẹ của con! Thầy rất là tốt đó! Con với cả ba đều thích thầy, cực kỳ cực kỳ thích luôn!”

Chàng gay nhoẻn miệng cười. “ Vậy vì con, ba lại càng phải cố gắng hơn rồi”.

Anh bạn nhỏ vỗ ngực, tuyên bố: “Con với ba cùng cố gắng!”

Nói xong còn muốn vươn bàn tay nhỏ cùng ba mình bắt tay, dáng vẻ trịnh trọng khiến Chàng gay ha ha cười lớn.

Ngày thứ bảy

Sau khi đã cùng con trai thống nhất tư tưởng hai cha con dậy thật sớm dọn  vệ sinh. Hai  người đầu đội mũ giấy, mặc tạp dề hoa, tràn trề sức sống dọn dẹp, lau nhà, quét bụi. Bận rộn cả buổi trên mặt đều là bụi bẩn, hai cha con trông như hai chú mèo hoa người chạy người đuổi trong phòng khách, chơi đùa cực vui vẻ.

Chạy chưa được bao lâu anh bạn nhỏ đã thấm mệt, ngồi bệt xuống sàn cười trong veo.

“ Khát quá đi!”

Chàng gay cười đứng dậy xoay người vào bếp, khi đang rót nước thì nghe thấy chuông cửa vang lên.

“Ba, chuông kêu kìa!”

“Mở cửa đi con”. Chàng gay nói “ Nhớ nhìn qua mắt mèo xem ai đến nha”

“Vâng!”

Lúc sau Chàng gay bưng cốc nước đi vào phòng khách, không nghe tiếng con trai nói gì còn định hỏi xem là ai, sau đó nghe tiếng bạn đồng minh nhỏ liến thoắng nói chuyện truyền đến.

“Thầy đến rồi! Con với cả ba đang dọn dẹp đó! Ba con rất rất nhớ thầy, ba nói muốn thầy đến nhà chơi. Thầy có biết vì sao con với ba phải dọn nhà không? Vì ba muốn để lại ấn tượng tốt với thầy đó! Nhưng vì phải để lại ấn tượng tốt với thầy nên con không được nói thầy biết! Ba không cho con nói nhưng thầy có thể đi hỏi ba, hi hi hi”.

( Hay lắm đồng minh =)))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.