Kim Cường và Tống Nhiên vừa bước vào, tám mắt nhìn nhau trân trối, bầu không khí chợt trở nên căng thẳng. Bạch Chỉ hoảng hồn hít một hơi thật sâu, thiếu điều muốn độn thổ luôn tại chỗ. Tống Nhiên cũng quay người định rời đi nhưng lại bị Kim Cường túm cổ áo lôi vào.
“Ái chà chà trùng hợp dữ ta, tới đây mà cũng gặp được em Hành nữa.”
Triệu Bắc Hành cười khẩy đáp: “Đúng là quá trùng hợp, không ngờ anh Cường bán buôn bận bịu mà cũng dư thời gian đi ăn tiệm.”
Kim Cường suýt sặc, mặt mũi sa sầm ngay tắp lự. Hắn quắc mắt nhìn Triệu Bắc Hành: “Cũng chỉ có loại như mày mới coi trọng cái siêu thị cỏn con như Huệ Hữu.”
Sau khi Huệ Hữu ngừng hợp tác với Kim Cường, mấy siêu thị nhỏ khác cũng quyết định không nhập hàng chỗ hắn nữa. Cũng may tiệm của Kim Cường không phụ thuộc quá vào việc bán trái cây mà còn có cả bán rau củ nữa. Giờ đang vào Tết, lắm lúc rau củ còn không đủ để đem đi giao nên hắn vẫn làm ăn khấm khá lắm.
Bạch Chỉ cầm thực đơn che mặt, hai mắt láo liên nhìn Tống Nhiên, ấy thế mà cái cái tên kia cứ đụt mặt ra chẳng hiểu gì.
“Ủa đây là em họ cậu mà đúng không?” Triệu Bắc Hành rút thực đơn trong tay Bạch Chỉ ra xem thử.
“Dạ? À đúng rồi hahaha, trùng hợp ghê ạ!” Bạch Chỉ nghiến răng nghiến lợi, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Tống Nhiên.
Tiên sư cái cđl này sao không đi cùng Trần Hạo về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-phuong-nam-cua-ong-chu-nho-dong-bac/2699186/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.