Đám tang của cụ Lưu được tổ chức vô cùng hoành tráng khiến các ông bà trong xóm thấy mà ganh tỵ. Ai cũng bảo con cái nhà cụ Lưu sao mà hiếu thảo quá, giá mà lúc mình qua đời cũng được thế này thì đúng là chết không hối tiếc.
Sau đám tang, ba anh em họ Lưu không vội rời đi mà quyết định cùng ăn Tết ở quê, đợi cúng tuần 35 ngày cho cha xong rồi mới về lại thành phố.
Tay bị thương nên Triệu Bắc Hành không làm việc nặng được, vựa trái cây phải tuyển thêm công nhân mới vì Tết đến nơi rồi, việc đăng đăng đê đê. Ngày nào tiệm cũng bận rộn từ sáng đến tối, có khi một ngày nhập hàng tới hai ba lần khiến đám nhóc mệt chết đi sống lại, không còn thừa hơi đâu mà giỡn hớt như trước nữa.
Guồng quay cuộc sống lại về như cũ, chỉ là Triệu Bắc Hành thi thoảng vẫn quên việc cụ Lưu đã qua đời, lắm khi mua đồ về nấu nướng toàn làm dư ra định đem qua cho ông cụ.
Công nhân bốc vác mới đến là người Triều Tiên ở Diên Biên(*),tên Phác Tân Long, tuổi tầm 20, vừa đen vừa gầy. Trước đây nó từng làm thợ hồ ở công trường, sau trời trở lạnh công trường ngưng hoạt động nên lên thành phố làm shipper giao đồ ăn rồi nhỡ làm mất xe người ta phải bồi thường hơn 2 ngàn tệ. Đang lúc trắng tay đói rã thì thấy thông báo tuyển dụng dán trên cột điện, thế là nó gọi điện xin vào làm luôn.
*Diên Biên là một châu tự trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-phuong-nam-cua-ong-chu-nho-dong-bac/2699177/chuong-32.html