Lúc Trần Hạo đến gặp Tống Nhiên thì y đang xà nẹo cùng anh bồ người lai ra khỏi khách sạn. Đôi bên đụng mặt nhau, hắn hỏi: “Sao cậu lại chặn tôi?”
Râu ria Trần Hạo xồm xoàm, quầng mắt thâm thấy rõ, đầu óc cũng bù xù, quần áo thì nhăn dúm như miếng rong biển phơi khô, nhìn kiểu gì cũng thấy khác xa với bộ dạng thuộc tầng lớp ưu tú trong xã hội trước đây.
Tống Nhiên không khỏi bật cười: “Mắc gì tôi không được chặn anh?”
“Cậu…” Trần Hạo điên tiết, “Cậu đi qua đây, tôi có chuyện muốn hỏi.” Nói đoạn hắn lôi Tống Nhiên đi.
“Ê thằng kia mày làm gì đấy?” Cậu trai người lai khó chịu ngăn Trần Hạo lại.
“Không liên quan tới mày, tao tìm Tống Nhiên thôi.”
“Tao là bồ Tống Nhiên, mày tìm em ấy thì sao lại không liên quan tới tao được?” Đối phương có vẻ không thông thạo tiếng Trung nên giọng điệu nghe mà nhịu cả mồm.
Trần Hạo cười khẩy một tiếng, không nể nang đáp: “Mày học tiếng Trung lại cho đàng hoàng đi đã.” Nói xong hắn ghìm cổ tay Tống Nhiên lôi y ra xe.
“Buông tôi ra!” Tống Nhiên hất tay Trần Hạo, “Có gì thì nói ở đây luôn đi.”
“Được, vậy tôi hỏi cậu chuyện ghi âm là thế nào đây?”
“Ghi âm gì cơ?” Tống Nhiên giả nai.
“Chả nhẽ gửi đoạn ghi âm gì cho Tiểu Bạch mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-phuong-nam-cua-ong-chu-nho-dong-bac/2699138/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.