"Còn không phải là có thể tiết kiệm thời gian xuống xe đổi chỗ ngồi à." Vừa nói vừa vươn chân qua phần chắn chính giữa, chuyền mình qua ghế phụ.
Đúng lúc đèn đỏ nhảy qua đèn xanh, xe phía sau lập tức nhấn kèn bíp bíp bíp, mặt Bạch Chỉ đỏ lan dài tới mang tai, kéo cần số chậm rãi lái xe đi.
"Tôi không biết đường, anh xem đường đấy."
"Không sao đâu, cứ đi thẳng thôi, đường nào cũng thông với đường chính, đi thế nào cũng tới trung tâm thành phố cả."
Bạch Chỉ yên tâm, tập trung nhìn đường lái xe.
"Hôm qua quên hỏi cậu, rốt cuộc cậu bao nhiêu tuổi đấy, nhìn cứ giống trẻ vị thành niên, tôi không thuê lao động trẻ em đâu."
Bạch Chỉ cười phì: "Làm sao có thể, bằng lái tôi cũng có rồi đấy, tôi 26 tuổi rồi."
Triệu Bắc Hoành khó tin nhìn cậu: "Cậu lớn hơn tôi 1 tuổi?"
(Smile: Rồi, đổi xưng hô không đây? =.=, tác hại của không đọc truyện trước?? khổ quá huuhuu. Từ bây giờ hai người đều xưng với nhau là tôi-cậu hết nhé.)
"Cậu 25 tuổi?" Bạch Chỉ cũng không nhìn ra, dù gì hơn mười tuổi Triệu Bắc Hoành đã ra ngoài lăn lộn, so với bạn cùng lứa chững chạc hơn nhiều, bề ngoài của đàn ông cũng khó đoán ra tuổi tác, Bạch Chỉ cứ tưởng người này hơn 30 rồi ấy.
"Có bạn gái chưa, nhìn cậu đẹp trai như vậy, chắc được nhiều cô theo đuổi lắm."
Bạch Chỉ lắc đầu: "Không có, thật ra là vừa chia tay một người."
"Tiếc vậy, không được thì có thể kiếm một người bên Ðông Bắc bọn tôi này, các cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-phuong-nam-cua-ong-chu-nho-dong-bac/1042365/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.