06
Bạch Sướng quay đầu lại nhìn, ừm, là một anh trai rất đẹp.
Nhưng Bạch Sướng không biết anh đẹp trai này. Đột nhiên bị anh đẹp trai ôm, Bạch Sướng rất sợ.
Ngay lúc nó sắp rơi nước mắt liền nghe thấy giọng nói hoảng loạn của anh đẹp trai, “Sao lại khóc rồi… Cậu bé này, anh chơi với em nhé, đừng khóc đừng khóc nha.”
Sau đó anh đẹp trai bế Bạch Sướng ngồi trên tay mình, tay kia lau nước mắt trên mặt nó. Anh vừa lau, vừa dỗ dành: “Đừng khóc nha, đừng khóc, anh sai rồi, anh không ngờ sẽ doạ em khóc.”
Bạch Sướng nghe lời nói dịu dàng của anh đẹp trai, dần dần nín khóc, không rơi nước mắt nữa.
Nhưng nó vừa mới thôi rơi nước mắt, bỗng nghe anh đẹp trai bảo, “Ôi chao, sao vẫn khóc thế này. Anh thả em xuống nhé, chúng ta không khóc nữa nha.”
Lần này còn khủng khiếp hơn, Bạch Sướng khóc còn to hơn khi nãy.
Vừa nghe thấy anh đẹp trai không ôm nó nữa, nước mắt liền ào ra ồ ạt như mở vòi nước.
07
Thẩm Minh Húc nhìn đứa trẻ này đã một lúc lâu, nghĩ rằng nó cũng sẽ như các bạn nhỏ khác chạy tới chỗ ông nội muốn được bế.
Nhưng không, đứa trẻ này chỉ đứng trong góc tường trông mong nhìn, hâm mộ trong mắt sắp hoá thành thực thể rồi mà chân vẫn chăng nhúc nhích lấy nửa bước.
Thẩm Minh Húc không nhìn nổi nữa. Anh không thể chịu được cảnh đứa trẻ ngoan như vậy bị tủi thân. Vì vậy bước tới bế nó lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-nuoi-tu-be-cua-tham-minh-huc/2943643/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.