161
Cô giúp việc thấy lạ. Sao mợ chủ lại vui vẻ ra cửa, đỏ mắt về nhà thế này.
Bà còn tưởng mợ chủ sẽ ở lại chỗ cậu chủ thêm một lát, ai ngờ nhanh như vậy đã về rồi.
“Mợ chủ, cậu không sao chứ?” Bà nhìn dáng vẻ Bạch Sướng, lo lắng hỏi.
Bạch Sướng cúi đầu, “Không sao, để bác lo rồi.”
“À bác này, bác đừng nói chuyện hôm nay cháu đi đưa cơm cho người khác được không?”
Cô giúp việc vội đồng ý, “Được được được, cậu đừng buồn, có phải cậu chủ bắt nạt cậu không?”
“Không đâu, anh ấy tốt lắm.” Bạch Sướng khẽ bảo.
“Bác à, cháu hơi mệt, cháu lên nghỉ trước đây.”
“Được được được, mợ chủ nghỉ ngơi tốt nhé.”
Bạch Sướng vịn cầu thang quay người bảo cô giúp việc: “Đúng rồi, nhờ bác chuẩn bị cơm tối cho Thẩm Minh Húc nhé, cháu không muốn ăn lắm.”
162
Bạch Sướng trở về phòng mình liền nhanh chân chạy vào phòng tắm. Sau đó, trong phòng tắm truyền ra tiếng nôn khan.
Cậu cho rằng Thẩm Minh Húc không như những người khác;
Cho rằng Thẩm Minh Húc thật sự coi cậu là một Omega, một con người;
Cho rằng thực lòng thương cậu.
Lại chẳng ngờ cuối cùng nhận được lại là một đáp án như vậy.
Omega thảm hại trong gương kia trông thật yếu đuối và nực cười.
Cậu cố gắng trưởng thành, cố gắng làm mình trở nên ưu tú, ra sức học tập, ra sức vẽ tranh, sau đó sẽ tự tin đứng trước mặt Thẩm Minh Húc.
Ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-nuoi-tu-be-cua-tham-minh-huc/2943575/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.