186
Còn một tuần nữa là tới ngày dự sinh của Bạch Sướng nhưng cậu rất bình tĩnh.
Còn Thẩm Minh Húc lại vô cùng lo lắng. Đầy đầu Alpha đều là mấy chuyện bất cẩn gặp chuyện không may sau đó phải sinh non.
Bây giờ ngay cả Bạch Sướng đi vệ sinh anh cũng phải đứng canh cửa, còn không cho Bạch Sướng khoá cửa, lên xuống cầu thang cũng nhất định phải để Thẩm Minh Húc đỡ.
Bạch Sướng cảm thấy tâm trạng căng thẳng của anh hơi buồn cười nhưng cậu cũng hiểu đây là tình yêu của Alpha.
“Em đi lấy ít trái cây, muốn ăn dâu rừng*.” Bạch Sướng đứng lên khỏi sô pha, sau đó vừa nói vừa xuống tầng.
Quả thanh mai
Thẩm Minh Húc đang ở phòng thay đồ nghe Bạch Sướng nói vậy vội vàng chạy qua: “Anh đi lấy.”
Bạch Sướng hơi bất đắc dĩ. Cậu đứng ngay cầu thang quay lại nhìn Thẩm Minh Húc bảo: “Anh không cần căng thẳng thế đâu, em không sao mà.”
Nói xong liền quay người xuống nhà, Thẩm Minh Húc đi sau cậu.
187
“Em không sao thật mà, anh căng thẳng vậy làm gì.” Bạch Sướng vừa đi vào bếp vừa nói với Thẩm Minh Húc.
Thẩm Minh Húc đi theo sau cậu bảo: “Không phải anh căng thẳng quá đâu, chỉ hơi lo lắng chút thôi.”
Lần này Bạch Sướng hơi bất đắc dĩ. Cậu vào bếp mở tủ lạnh, cầm dâu rừng cười bảo Thẩm Minh Húc: “Cái này có gì cần phải lo.”
“Sợ em ngã á, trong tiểu thuyết toàn viết vậy còn gì?”
Bạch Sướng bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dau-nuoi-tu-be-cua-tham-minh-huc/2943567/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.