Từ Ý Bạch bế Thẩm Yểu lên khỏi sofa, một cước đá văng cửa phòng, ném Thẩm Yểu xuống giường.
Độ tương thích quá cao ảnh hưởng đến song phương, cổ áo Thẩm Yểu xộc xệch, lộ ra một bên vai trơn nhẵn, mảng da thịt trắng trẻo kia đã nhuộm màu đỏ ửng, phập phồng theo hô hấp hỗn loạn.
Cậu đã bắt đầu lên cơn phát tình giả, xương cốt toàn thân trở nên rã rời như phát sốt. Cậu chống cánh tay gắng gượng ngồi dậy khỏi giường, lòng bàn tay lại trượt trên ga giường.
“Bịch.”
Thẩm Yểu tại ngã vào trong chăn nệm mềm mại, tứ chi dường như bị trói buộc, căn bản không thể động đậy.
Lông mi cậu vương hơi ướŧ áŧ, làn môi yêu kiều cực kỳ phù hợp để hôn lên cũng bị bản thân cắn thành vết thương, màu sắc hơi sậm lại.
“Ngoan nào, đừng cắn môi nữa.”
Khớp hàm cắn chặt bị người cưỡng ép tách ra, khi cậu lại một lần nữa dùng sức cắn thì ngón tay Từ Ý Bạch đã thay thế vào, đầu lưỡi ấm áp trong lúc vô tình lại liếʍ qua.
Ngón tay Từ Ý Bạch dài, thọc vào có chút sâu, làm cho Thẩm Yểu cảm giác có chút khó chịu. Cậu hơi ngửa đầu ra sau trốn tránh, đồng thời theo bản năng vươn tay tóm lấy cổ tay Từ Ý Bạch.
Cậu căn bản không chỗ né tránh, ngón tay Từ Ý Bạch lại dùng lực đè xuống một chút, tựa như có thể chạm vào nơi cuống họng sâu nhất, hoàn toàn nằm trong sự khống chế của anh.
Ánh mắt tan rã của Thẩm Yểu gian nan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dam-chim/3429884/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.