Mất máu quá độ làm cho hai mắt Hồ Bân tối sầm lại, thời điểm sắp ngất đi, cơn đau trên đầu gối lại kí©h thí©ɧ thần kinh dữ dội.
Hồ Bân nhếch nhác không chịu nổi quỳ rạp trên mặt đất, mồ hôi cùng nước mắt thi nhau chảy xuống. Gã biết họng súng đang chĩa thẳng vào đầu mình, đôi môi trắng bệch gắng sức run rẩy: “Xin ngài...... Không phải tôi...... Không phải tôi làm!”
Alpha trước mặt không giống cảnh sát, cặp mắt đen tối kia của hắn tựa sói hoang, mang theo sự hung ác tôi luyện từ chốn rừng sâu hoang dã.
Trên người hắn mặc đồng phục thẳng thớm, trên vai mang huy hiệu quân đội. Với tình huống bình thường, nếu gã không có sức phản kháng, quân nhân này hẳn sẽ tống gã vào đồn cảnh sát.
Họng súng lại một mực đứng yên trong không trung, đũng quần Hồ Bân ấm nóng, gã sợ đến mức không chảy nổi nước mắt ra nữa, toàn thân run lẩy bẩy.
Alpha từ trên cao hạ mắt nhìn xuống gã, như thể đã bị người nhổ mất chiếc vảy ngược mình xem trọng nhất, trong ánh mắt là sát ý chẳng chút che giấu.
“Cạch ——”
Tiếng đạn lên nòng vang lách cách, mặt mũi Quan Thù u ám, đã không còn kiên nhẫn cùng lý trí, hỏi một lần cuối cùng: “Là tay nào?”
Hắn không muốn dùng một phát trực tiếp bắn tung đầu Hồ Bân, như thế quá hời cho gã. Thời điểm Quan Thù ở trường quân đội từng học qua khóa thẩm vấn, thống khổ mới có thể làm cho người ta hận không thể đi tìm chết.
Alpha này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dam-chim/3429881/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.