Từ Ý Bạch lần đầu tiên bị Omega ôm như vậy, hoặc là nói anh là lần đầu tiên bị người ôm như vậy.
Hương hoa hạnh thấm vào ruột gan, là hương vị pheromone của Thẩm Yểu. Thẩm Yểu rất sạch sẽ, trên người chưa từng có mùi mồ hôi, sau khi múa xong trên thân luôn tỏa hương hoa hạnh nhàn nhạt.
Gió thoảng qua, Từ Ý Bạch có thể ngửi thấy, nhưng chưa từng nồng như hiện tại.
Vành tai Từ Ý Bạch đỏ bừng, anh không dám đẩy Thẩm Yểu ra, sợ đẩy ngã cậu, chỉ dám gỡ cánh tay Thẩm Yểu ôm trên eo mình, lắp bắp nói: “Thẩm Yểu...... Trước tiên buông tôi ra đã”
Anh quay sang, nhìn thấy Thẩm Yểu nghiêng đầu nhìn mình, ánh mắt rất ngây thơ. Sau vài giây nhìn nhau, Thẩm Yểu lặng lẽ không tiếng động thu tay.
Nhiệt độ trên lưng tan biến, Từ Ý Bạch ngược lại trong lúc nhất thời chưa thích ứng lại được. Anh rũ mắt, chỉ nhìn thấy Thẩm Yểu mở to mắt không cất lời, chờ lời phản hồi từ anh.
Từ chối cũng được, nhận lời cũng tốt, Từ Ý Bạch cảm thấy bản thân nên đưa ra một đáp án. Anh ngập ngừng mở miệng nói: “Tôi......”
Vừa mở miệng anh lại phát hiện bản thân không biết đáp án, anh chưa từng có thời điểm dao động như vậy, mờ mịt mà lại có chút lúng túng.
Thấp thỏm bất an, e sợ đưa ra lựa chọn sai lầm.
Hiếm khi trong cuộc đời anh lại lựa chọn trốn tránh, Từ Ý Bạch quay mặt đi, khô khốc nói: “Cậu không đi dép, ra sofa đợi tôi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-dam-chim/3429844/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.