Cơn gió thoảng qua lá trúc đung đưa xào xạc. Từng phiến lá trúc như lưỡi dao sắc bén lao thẳng về phía nàng. Diêu Khải Ca tung ngọn cờ lên cao, phất vạt áo bào toàn lực ra sức ngăn cản tốc độ của phiến lá trúc, thu gọn chúng trong lòng bàn tay. Nàng chớp mắt nhìn tình cảnh hỗn loạn bên dưới, một tay bắt lấy ngọn cờ vừa đảo một vòng rơi xuống.
Một đoàn hắc y nhân che mặt lao ra tấn công đoàn binh của Ngô Thế Quyền. Diêu Khải Ca nhíu mi, lá trúc trong tay xé gió lao đi, ngân châm ẩn trong gân lá bén ngoạn, loé sáng, chớp mắt chỉ nghe xoàng xoạc vài tiếng đã thấy toàn bộ hắc y nhân ngã xuống, mùi máu tanh nồng nặc tuông trào.
“Thái hậu.”
Ngô Thế Quyền đờ người ngẩng mặt nhìn Diêu Khải Ca một thân khoác áo bào cầu kì diễm lệ, nhẹ nhàng đứng vững trên đầu ngọn trúc, tỏa ra cỗ khí thế khiến người ta sợ hãi, uy nghiêm tột cùng. Nàng dõi ánh mắt ra xa xăm, một khắc cũng không buông lỏng phòng bị. Xen lẫn tiếng xào xạc bên tai Diêu Khải Ca thoáng nghe thấy tiếng tiêu. Nàng liếc mắt nhìn một lượt xung quay, nhanh chóng dời gót khỏi ngọn trúc đáp xuống trước mặt Ngô Thế Quyền.
“Lá trúc bọn chúng phóng ra có giấu ngân châm tẩm kịch độc. Đừng đụng vào thi thể của bọn chúng. Đi thôi.”
Nàng nói nhanh, không để Ngô Thế Quyền kịp trả lời liền cất bước đi, bộ dáng vô cùng vội vã. Binh sĩ nhìn nhau một lúc rồi lập tức theo sát phía sau nàng. Xe ngựa bị phá hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-co-nho-ngay-ay-hoa-dao-roi/109056/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.