Mưa bên ngoài đã tạnh, nhưng mặt đất vẫn còn ướt. Dương Hải Dương ngồi trên bậc thang bên ngoài đại sảnh của tòa nhà nội trú, nhíu mày thật chặt, giữa đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc, im lặng hút không lên tiếng.
Để phòng bệnh lại cho chị em nhà Thương, Dương Hải Dương và tôi đi ra ngoài, tôi cứ nghĩ cậu ấy sẽ có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi tôi, nhưng ngược lại, Dương Hải Dương không nói một lời.
"Sao cậu lại ở đây?" Vì cậu ấy không nói gì nên tôi phải chủ động mở lời, phá vỡ thế bế tắc.
Dương Hải Dương hút thuốc một hồi, đứng lặng như tượng một lúc, đột nhiên quay đầu lại: "Tớ không tới thì làm sao biết cậu với Thương Mục Kiêu...?" Cậu ấy bỏ lửng đoạn cuối, "Không phải, chuyện lớn như vậy sao không nói tớ biết hả?"
Tôi cho rằng cậu ấy tức giận vì Thương Mục Kiêu là em vợ, đang nghĩ tôi không quan tâm đến tâm trạng của cậu ấy nên tôi cố gắng giải thích.
"Là người trưởng thành, cậu cũng sẽ không bao giờ hỏi ý kiến của tôi khi cậu yêu người nào đó mà..."
Cậu ấy hung hăng ngắt lời tôi: "Ý tớ không phải vậy. Tên đó... Nó là Thương Mục Kiêu, là Thương Mục Kiêu đó!" Cậu ấy chỉ tay về phía cửa, khói thuốc trong tay uốn thành một vòng cung vặn vẹo, "Thằng nhóc đó không bình thường, nó âm binh lắm, cậu có thích đàn ông cũng không thể thích nó. Nó khác hẳn với cậu, làm sao mà ở chung được! Chắc chắn nó cố ý tiếp cận cậu để trả thù tớ đấy, cậu đừng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chay-het/1671371/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.