Vốn dĩ tôi nghĩ mình chỉ nợ Thương Mục Kiêu 200 ngàn, đưa số tài khoản tôi chuyển là dứt nợ ngay, nhưng giờ 200 ngàn đã đổi thành 1 triệu 2, tôi e phải bán nhà mới trả hết nổi.
Cái tên chết dẫm này sao lại làm chuyện lớn như vậy? Thật xằng bậy. Đã thế thậm chí còn thông đồng với Đường Nguyên bịa ra một "đại diện Tiêu" để tiếp cận tôi, thảo nào lúc nói chuyện với "đại diện Tiêu" cứ thấy quái quái.
Sau khi cơn giận qua đi, suy ngẫm kỹ lại từng sự kiện, tôi nhận ra hầu như mỗi khi tôi cãi nhau xong với Thương Mục Kiêu, "đại diện Tiêu" im hơi lặng tiếng mấy ngày sẽ online, hỏi một số câu hỏi mà "anh ta" không nên hỏi chút nào.
Và cuối cùng tôi cũng biết tại sao tôi luôn tình cờ gặp được Thương Mục Kiêu dắt chó đi dạo mỗi khi về nhà. Không phải thời gian dẫn chó của cậu không cố định, mà là cậu đang đợi tôi về.
Viết vài sự kiện ra giấy bằng bút gel đen, tôi kéo tơ lột kén, lần theo sợi chỉ mang tên "sự thật" cuối cùng cũng nổi lên một chút kia, cố gắng tìm ra ngọn nguồn.
Đường Nguyên nói Thương Mục Kiêu đã tiếp cận anh ta vào đầu năm nay, có lẽ là trong kỳ nghỉ đông, hơn nữa đã liên hệ xong với bên cung cấp bộ xương ngoài.
Đại khái trước Giáng Sinh, Đường Nguyên nói với tôi có một hạn ngạch dùng thử cho bộ xương ngoài, nhưng lúc đó, do giá cả quá cao và vẫn chưa quyết tâm phục hồi chức năng, nên tôi cầm tờ rơi rồi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chay-het/1671360/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.