Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Rõ ràng là đã say, lại còn say quắc cần câu, lải nhải nói tới nói lui bên tai câu mấy câu:
"Chắc em bị bệnh rồi, em sắp chết..."
"Em khó chịu quá à... Em đau đầu..."
"Ở đây ồn ào ghê..."
Cậu ôm tôi quá chặt, tôi không thể thoát ra được nên chỉ biết lúng túng đứng đó.
Lâu không thấy tôi trả lời, cậu ta nhíu mày nhìn qua, vẻ không hài lòng. Đôi mắt đầy sự buộc tội, giống như một đứa trẻ không được cho kẹo ngày Halloween - cậu ta không biết mình đã làm gì sai, chỉ biết mọi người phải cho mình kẹo ngày Halloween, đây là quyền lợi của cậu.
"Em chỉ là... uống quá nhiều thôi." Tôi nén tiếng thở dài, chỉ ra nguyên nhân của các triệu chứng.
"Không!" Cậu ta siết chặt cánh tay tiến sát vào người tôi, "Anh không hiểu sao, em nói em bị bệnh mà?"
Cậu ta đột nhiên cáu kỉnh, giống như một con thú bị thương nhưng không thể được an ủi đúng cách, trở nên hung hãn.
Khối pin xương vỏ ngoài trên thắt lưng đặt trên cột sống bị cậu ta siết chặt, ép vào xương thịt qua lớp áo mỏng rất đau đớn.
"Hiểu rồi. Em bị bệnh, rất khó chịu." Tôi dùng bàn tay không bị cậu ta nắm chặt bẻ cánh tay cậu ra, nhưng nó không hề nhúc nhích mảy may.
"Vậy sao anh không dẫn em đi khám bác sĩ?" Cậu ta thở ra hơi rượu, hai má đỏ bừng.
Tôi biết không thể lý luận với một người đang say rượu, vì vậy tôi không còn coi cậu ta như một người trưởng tỉnh táo nữa.
"Em ôm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chay-het/1671356/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.