Người đứng ra nói chuyện vào lúc này, cũng không phải là người nào khác, mà chính là gã thương buôn người Hoa, có tên là A Hảo.
Gã này nhìn bề ngoài đã có hơn bốn mươi tuổi, thân hình lại vô cùng béo tốt, trên khóe môi còn mọc ra hai sợi ria mép, đầu thì đội mũ tròn, trông rất giống đám nhân vật phản diện ở trong gánh hát.
“Vâng, thưa ông chủ!”
Tất nhiên, gã là người cầm đầu của đám người Đinh Lực, vừa mới nghe gã lên tiếng tên đàn ông to cao, có vẻ mặt hung tợn tên Phùng Bưu này rất nhanh đã đem tay của ông Mạnh buông ra. Đồng thời, bước chân của hắn còn lui về phía sau mấy bước, đứng cách ông chủ của mình chỉ vài ba bước chân.
Lúc này, gã thương buôn người Hoa mới vui vẻ mở ra nụ cười, nhìn về hướng hai cha con ông Mạnh.
“Các vị không cần phải lo lắng chứ hả, Ngộ đây là người làm ăn. Ngộ đã tính toán qua dồi ấy mà. Cô con gái này, đối với Ngộ rất là có duyên. Ngộ muốn đem cô ấy về cưới làm vợ lẽ. Tất nhiên dồi, Ngộ sẽ không bạc đãi con gái của ông đâu mà. Ngộ có tiền, Ngộ có rất rất rất là nhiều tiền!”
Gã này dùng cái giọng lơ lớ của mình để nói với hai cha con ông Mạnh. Sau đó, từ trên người của một tên đàn em đi theo bên cạnh, gã còn lấy ra một xấp tiền, mỗi tờ đều có mệnh giá năm mươi ngàn. Đây là tờ tiền có mệnh giá cao nhất đang lưu hành ở trong nước, mà trên tay ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chan-cuu-thon-goa-phu/216511/chuong-7.html