Trải qua một đêm không ngủ, hai mắt của Lưu Vũ lúc này liền mở to ra, trong lòng khó có thể kìm nén được kích động,
chỉ muốn mở miệng hô lên thành tiếng, đem toàn bộ tâm tình phát tiết ra ngoài. Nhưng lúc này trời vẫn còn sớm, Lưu Vũ
thật sự không muốn mọi người bị tiếng thét của mình làm cho tỉnh dậy.
Trong khi đó, đang ngồi xếp bằng ở phía đối diện, tinh thần của Hồ Mị Nhi lại tỏ ra vô cùng uê oải, cả người nàng giống
như bị rút đi mấy phần sinh khí, hơi có một chút u oán nhìn về phía Lưu Vũ.
“Chủ nhân, ngài đã hài lòng hay chưa?”
Bắt gặp ánh mắt trách móc của Hồ Mị Nhi nhìn về phía mình, trong lòng Lưu Vũ hơi có một chút dị động. Nhưng cậu ta
cũng không có làm ra bất kỳ động tác đi quá giới hạn nào, chỉ ngồi yên lặng ở một chỗ, sau đó mới khẽ nhếch mép lên
cười khẩy. N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m
“Vẫn tạm được!”
Thấy thái độ của Lưu Vũ như vậy, thật sự trong lòng Hồ Mị Nhi rất tức giận, chỉ muốn đi lên hung hăng dạy dỗ cho cậu ta
một trận. Nhưng nhớ tới tình cảnh của mình vào tối hôm qua, lại biết rõ thân phận và địa vị của hai người đã có phần
khác biệt, nàng dù không muốn, cũng chỉ có thể cố gắng chấp nhận, nuốt uất ức vào lại trong lòng.
“Tiểu Vũ, con đã dạy hay chưa?”
Ngay lúc hai người bọn họ đang mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau, thì phía bên ngoài cửa phòng, đột nhiên vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chan-cuu-thon-goa-phu/1159229/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.