“Tôi cố gắng!” Tài xế taxi trả lời, rồi liền lên tiếng nhắc nhở: “Bám cho chắc nhé.”
Vừa dứt lời, tài xế taxi liền đạp ga, chiếc taxi đột nhiên phóng nhanh như tên lao khỏi cung.
Đường Nhật Khanh tóm chắt tay vịn, tim cô cũng bất giác đập nhanh theo.
Sau khi vượt qua mấy khúc cua, tài xế taxi đã thành công kéo giãn khoảng cách, cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của xe bám theo nữa, lúc này tài xế mới cười cười và nói: “Cô gái, cô thấy kỹ thuật lái xe của tôi thế nào?”
“Quá đỉnh.” Đường Nhật Khanh thở phào nhẹ nhõm, cô nhìn nụ cười giản dị và chân thật của tài xế taxi, bất giác trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp.
Không ngờ cô chỉ mới đến Tân Thành vỏn vẹn hai ngày ngắn ngủi, mà cô đã gặp được nhiều người tốt như vậy.
Cùng lúc đó, ở khách sạn, Bùi Danh Chính đi đến cửa phòng, liếc nhìn vệ sỹ đứng canh ngoài cửa, lạnh lùng hỏi: “Cô ấy thế nào? Có gây chuyện gì không?”
Vệ sỹ lắc đầu: “Sau khi gọi đồ ăn xong, thư ký Đường ở suốt trong phòng.”
Nghe vậy, Bùi Danh Chính khẽ gật đầu, anh ra hiệu cho vệ sỹ lấy thẻ phòng mở cửa.
Trong phòng tĩnh lặng, đèn phòng mờ mờ, Bùi Danh Chính bước vào, phát hiện trong phòng không một bóng người.
Anh nghiêm mặt, trong tích tắc thần kinh anh căng thẳng, anh lớn tiếng hét: “Đường Nhật Khanh?”
Không có ai trả lời, anh nhìn quanh bốn phía, tìm cả trong và ngoài đều không thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ceo-cua-toi/2023467/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.