Editor: Thảo – Meow Team
Ánh nắng có hơi chói chang, mặt đất bằng phẳng, dòng nước ven sông chầm chậm xuôi dòng, phản chiếu bóng hình của người bên bờ.
Lục Vi Chân đưa Trịnh Sở đến cửa nhà.
Trên đường có hai người đi ngang qua, vẻ mặt họ kinh ngạc khi nhìn Lục Vi Chân và Trịnh Sở nắm chặt tay nhau, cơ thể cô dựa vào Lục Vi Chân, thân mật khăng khít.
Khuôn mặt nhỏ của Trịnh Sở ửng đỏ, cô trò chuyện với họ vài câu giống lúc nãy, hai người kia lại kinh ngạc một trận.
Lục Vi Chân không nhìn vẻ mặt hai người kia, dường như anh không thèm để ý, chỉ là vành tai càng ngày càng đỏ lên. Anh quay đầu nhìn những căn nhà xung quanh, kéo kéo tay Trịnh Sở.
Trịnh Sở ngẩng đầu nhìn anh, lòng bàn tay như có lửa đốt, cô chào tạm biệt hai người kia.
Nếu để Lục Vi Chân miêu tả trạng thái bản thân mình lúc này, anh cảm thấy cơ thể mình như đang bay bổng, bàn chân giống như đang giẫm lên bông mềm.
Không biết trong đầu anh đang suy nghĩ điều gì, nhưng chắc chắn có liên quan đến Trịnh Sở. Anh nghĩ Trịnh Sở không hổ là cô giáo, thủ đoạn lợi hại thật, tùy tiện làm vài động tác, nói vài câu đã khiến anh cảm thấy đây là chuyện hạnh phúc nhất đời anh.
Nơi đó đều là ánh mặt trời ấm áp, tràn ngập khắp mọi nơi.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, còn muốn cùng cô ra ngoài đi dạo thêm một vòng. Hôm nay là thứ bảy, không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-cam-kinh-ly-phien/3000228/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.