Editor: Xoài – Meow Team
Lục Vi Chân và Trịnh Sở cùng nhau trở về, cùng bố Trịnh nhận mặt đám họ hàng xa lạ. Có một ông cụ chống gậy vừa nhìn thấy anh thì nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói vài chữ tốt rồi tốt rồi. Sau đó Lục Vi Chân mới biết đó là ông mình.
Người thiếu nhạy cảm trong phương diện tình cảm như anh, hoàn toàn không cảm thấy thân thiết với ông lão. Hơn nữa anh không thể nói chuyện nên chỉ gật đầu với ông, không cố gắng thân thiết khiến ông lão rơi không ít nước mắt.
Lục Vi Chân không đổi họ. Tên anh là do bố mẹ đặt, anh không muốn đổi chỉ vì máu mủ không thân thiết. Lục Vi Chân không muốn, ông cụ nhà họ Mạnh cũng không thể ép buộc anh.
Còn người con nuôi của nhà họ Mạnh thì thở phào nhẹ nhõm. Lục Vi Chân không đổi họ, lại là người câm nên xác suất anh được thừa kế nhà họ Mạnh sẽ rất nhỏ. Cho dù ông lão nghĩ đến cháu trai ruột, để anh hưởng chút lợi lộc thì chắc chắn cũng không ảnh hưởng đến địa vị của mình. Vậy chẳng bằng đối xử với anh tốt một chút để bản thân không lộ rõ vẻ hẹp hòi.
Con nuôi của nhà họ Mạnh hiểu ra điều đó, thật tâm gọi vài tiếng anh Lục rồi bảo sau này nếu anh có chuyện, cứ nhờ cậu ta giúp đỡ.
Nhà họ Trịnh và nhà họ Cố hiện đang rơi vào tình trạng khủng hoảng, nhưng có vẻ giai đoạn này sẽ sớm qua đi. Chỉ là giúp người ta một ơn huệ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-cam-kinh-ly-phien/3000194/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.