Thi xong Ngữ văn, cả con đường là như thế này: Lộ Tiêu viết êm xuôi xong bài văn, trừ vụ chém hai câu còn lại của thơ cổ ra, những thứ còn lại đều trong tầm kiểm soát, sau đó là một câu hỏi quan trọng của đề Toán, trên đó còn thêm câu hỏi phụ được thầy cô thêm vô khó hơn lên trời. Tiếng chuông buổi trưa vừa vang, toàn bộ khối 11 gào thét trong đau khổ.
Các bạn ở dãy cuối cùng trong phòng đi thu giấy thi từ dưới lên. Trương Húc Dương nộp bài thi cho Lương Hàn xong muốn liệt nửa người luôn, nửa tựa vào bàn của Lộ Tiêu. Thầy vừa thông báo đã nhận xong bài thi, Trương Húc Dương lập tức hô bè gọi lũ ăn cơm ăn cơm, ra vẻ tinh thần mình đã bị Toán quật cho mấy phát, phải có ba chỉ bò cuộn mới xoa dịu nổi.
Đường Kim Hâm ở bên trái dọn cho xong đống giấy viết. Lộ Tiêu đứng lên lấy cà phê đặt trước bàn, móc Lý với Hoá ra.
Trương Húc Dương ngạc nhiên nhìn Lộ Tiêu: "Không đi ăn cơm à?"
Lộ Tiêu bật nắp cà phê, mở sách Hoá: "Không được, ông đây bận chiến đấu, thi xong Toán Văn buổi sáng đã muốn quên sạch Lý Hoá rồi."
Trương Húc Dương nhìn cậu như nhìn quái vật: "Không được đâu, ông chiến cả sáng rồi, ông phải đi ăn cơm."
Lộ Tiêu mím môi cười: "Đàn ông đó giờ không tự nói mình không được, cháu đi đi, ông thay cháu giữ giang sơn."
Trương Húc Dương cười há há há hệt chấn bé đù.
Đường Kim Hâm đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-biet-dem-lanh-duoc-bao-lau/2930074/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.