Cô nghe thấy tiếng nói lập tức giật thót mình vội vàng lấy quần áo che đi cơ thể không có gì của mình quay lại nhìn anh. Đông Quân cực bình thản chống tay kê đầu năm nghiêng nhìn cô, Lộc Ninh nhìn thấy bên trên của anh lập tức che mắt "Anh..mau mau mặc quần áo vào"
Anh mỉm cười đầy vui "Đằng nào đêm qua chẳng nhìn thấy hết"
"Tôi không thấy gì cả" Nói rồi cô hí hoáy tìm nhà vệ sinh rồi lập tức chui vào trong đấy. Bắt đầu tự trách bản thân ngu ngốc, rõ ràng trên thương trường quỷ quyệt là thế mà bây giờ lại bị lừa mất tất cả từ anh. Cô ôm mặt ngồi khuỵu xuống, bắt đâu nghĩ xa xôi, không biết anh có chịu trách nhiệm với cô không? Đấy một tí thôi tâm hồn lại treo lơ lửng nghĩ linh ta linh tinh. Cô vội vàng mặc quần áo vào, vừa mở cửa hé hé ngó ra ngoài không thấy anh đâu liền lập tức chạy ra khỏi phòng nhưng cô mới phát hiện....
Đây vốn dĩ không phải là khách sản mà là một căn biệt thự to lớn, vậy mà trong căn phòng kia thiết kế như khách sạn sang trọng vậy. Đầu óc cô bắt đầu quay cuồng khi không biết hướng nào để thoát đi, cô lần mò theo hành lang nghe thấy cô tiếng người lập tức chạy ngược hướng lại lập tức đâm sầm vào người anh. Cô tính đấy anh ra nhưng đâu có kịp anh lập tức ôm cô bế lên "Đi ăn sáng thôi"
"Không! Anh thả tôi ra, là anh lừa tôi"
"Anh đâu có lừa, là em tự nguyện mà"
"Tôi không có!" Lộc Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bad-boy-cua-toi/1702946/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.