"Đi làm thêm"
"Sao lại còn đi làm thêm, đã bảo tôi thuê cậu mà"
Tôi đã thân thiên hơn quay sang nhìn cậu ta cười một cái "Dù gì cũng phải đến lấy tiền công của mấy hôm trước chứ"
"Có mấy trăm nghìn có cần phải tính toán thế không?" Cậu ta khuôn mặt khinh thường nhìn tôi.
"Mấy trăm nghìn thì không phải tiền à?" Nói rồi tôi đi càng ngày càng nhanh bỏ lại cậu ta ở phía sau. Đông Quân cũng không có ý định muốn theo tôi nữa nếu cậu ta muốn thì sao tôi mà thong thả đi thế này được.
Đi trên đường tôi mơ tưởng đến quãng đường tương lại tươi đẹp mỗi tháng lãnh 10 triệu tiền lương, quả là sung sướng nhưng tôi đâu biết để có thể lấy được 10 triệu từ cậu ta khó đến chừng nào cơ chứ.
[...]
"Hôm nay đi làm kiếm được nhiêu tiền vậy?"
"Không đủ tiền để mẹ đánh bài đâu" Tôi vừa sới cơm vừa sắp xếp bát đũa.
Mẹ tôi cười cười "Mày cứ đùa, tao biết mày sắp thành phu nhân của bên dãy nhà kia rồi, tao còn thấy mấy tờ tiền mày cầm, chia cho tao ít đi, dù sao cũng mấy ngày tao không...."
"Mẹ đừng có như thế nữa, đây là tiền con sẽ làm ra, vả lại nhà còn bao thứ phải lo, cứ suốt ngày bài bạc là thế nào"
"Mày nói thế với tao đấy à, ai nuôi mày lớn bằng từng này"
Tôi không thèm đếm xỉa đến bà ấy nữa chuyên tâm vào mà ăn, sau đó rửa bát và chạy vào phòng ôn bài của ngày hôm sau.
Sáng ngày hôm sau tôi chuẩn bị đồ dùng xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bad-boy-cua-toi/166669/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.