-Bạch Tử Khiêm: “TRỜI ƠI!!! Rồi … rồi họ đi hướng nào rồi? Sao tìm hoài không thấy.” vừa thở hỗn hễn vừa nói.
-Triệu Đinh Yên: Mặt không biểu cảm “Ta chỉ nghe tên gia đinh kể lại và nói vài người đã chạy theo tỷ ấy và Phó Tướng. Và hắn thấy cách quán không xa nên chạy đến báo ta nhờ giúp đỡ. Ta cũng đã cho người đi tìm và cũng đến tìm ngươi cho thêm người tìm.”
-Bạch Tử Khiêm: “Quận Chúa Đại Nhân cũng có lúc quýnh quáng như thế sao?”
-Triệu Đinh Yên: Nhíu mài “Ý ngươi nói vậy là sao?”
-Bạch Tử Khiêm: Cười nữa miệng “Cô đã lo lắng đến nổi quên dự định ban là tìm tôi và kêu thêm người giúp, mà lôi tôi đi luôn nè.” Nhướng mài
-Triệu Đinh Yên: Nàng đỏ mặt khi bị tên này đáng ghét này nói trúng, và còn lộ vẻ lúng túng trước hắn trong khi nàng đang che dấu khá kỉ “Đừng đứng đó nói mà nên dành thời gian mà tìm tỷ ấy đi.” Kêu ngạo lạnh lùng lướt qua Anh.
-Bạch Tử Khiêm: Cười tươi “Nét mặt nào của nàng cũng điều đáng yêu đến thế sao?” Lẩm bẩm. “Ta lại yêu thêm một chút nữa rồi đấy, về cũng không rửa tay một tháng luôn cho coi hihi.”
Triệu Đinh Yên: Nhíu mài “Còn đứng đó lẩm nhẩm, đi nhanh lên.”
-Bạch Tử Khiêm: “Ê mà chưa kể hết.”Đi ngang nàng.
-Triệu Đinh Yên: “Thì cuối cùng là Tỷ ấy thấy Bạch Phó Tướng xuất hiện từ trong Thanh Lâu đi ra.” Liếc mắt “Tất cả nam nhân trên đời điều là thế sao?”
-Bạch Tử Khiêm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bac-si-xuyen-khong-ve-thoi-trung-co/2922109/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.