Sáng hôm sau. Anh đã dậy từ sớm. Còn nàng chắc trong trạng thái lo lắng nên ngủ trể giờ vẫn chưa dậy. Anh đã thay y phục đích thân xuống bếp nấu vài món ăn sáng cho bản thân cũng như một phần cho nàng.
-Bạch Tử Khiêm: Ngồi chóng cằm nhìn nàng đang say giấc /Phải lúc nào nàng cũng hòa nhã với tôi như lúc này thì hay biết mấy./ Thấy nàng khẻ động mi. Thì anh chợt hoàn tỉnh.
-Triệu Đinh Yên: Nhìn thấy anh thì bật dậy nhìn xung quanh thân thể mình.
-Bạch Tử Khiêm: “Thức rồi thì tôi kêu người đến sửa sang lại cho cô.” Đứng dậy đi ra khỏi phòng. /Ngồi nhìn hồi là bị ăn chửi./
Sao một lúc anh bảo người đế giúp nàng thay đổi sim y, đánh một chút phấn hồng, búi tóc cài trâm cho nàng.
-Bạch Tử Khiêm: Lú đầu vô “Đã xong chưa?”
-…: “Dạ… Quận chúa đã xong rồi thưa Quận mã.”
-Bạch Tử Khiêm: Đi vào “Vậy ăn sáng nè rồi bái phỏng thân phụ.” Anh ngồi xuống ghế thì gia đinh cũng bưng thức ăn đặt lên bàn.
-Triệu Đinh Yên: Nhíu mài “Sao không đi, rồi ăn cùng họ?”
-Bạch Tử Khiêm: “Do tôi đói.”
-Triệu Đinh Yên: “Mặc kệ người, đừng để người khác phải đợi.” Định quay rót bước đi.
-Bạch Tử Khiêm: Bĩu môi, nói nhỏ “Vậy sao cô hỏng nghĩ tôi cũng đợi cô nè.” Nhìn nàng, rồi cúi xuống mút ra chén cháo.
-Triệu Đinh Yên: Đứng đối diện anh “Nói cho ta nghe lý do phải ngồi đây cùng ăn với ngươi.”
-Bạch Tử Khiêm: Cười “Ừ! Vì bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bac-si-xuyen-khong-ve-thoi-trung-co/2922074/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.