-Hoàng Đế: “Trẫm nghe báo lại khanh là bị hành thích?”
-Bạch Tử Khiêm: “Bẩm hoàng thượng! cũng may mắn Liễu Thái Úy ứng cứu kịp thời nên không có gì đáng ngại.”
-Hoàng Đế: “Đã điều tra được kẻ chủ mưu chưa?” Nhìn lý công công.
-Lý Công Công: “Bẩm hoàng thượng! Các hắc y nhân điều bỏ mạng do trúng độc. Tất cả các manh mối điều tiêu biến.”
-Hoàng Đế: Tức giận đập tay xuống bàn “To gan dưới chân thiên tử mà chúng dám động thủ.”
-Triệu Quốc An: “Hoàng huynh! Hiền tế đã không sao. Tên tiểu tử này cũng không muốn truy cứu. Mà là đang nóng lòng trình bày về biệt pháp giải quyết tình trạng hạn hán.” Anh nhìn chằm chằm vào vương gia.
-Hoàng Đế: “Tử Khiêm khanh có biện pháp cho vấn đề này sao?”
-Bạch Tử Khiêm: Giật mình “À dạ phải.”
-Hoàng Đế: “Được, nếu như vậy thì gác lại chuyện hành thích. Và nói trẫm cùng mọi người nghe để thương thảo. Và bàn luận kết hoạch đi nào.”
--------------------
Tại buổi thượng triệu.
-Hoàng Đế: Nghiêm nghị “Tình hình hạn hán đang là một vấn đề nang giải. Các vị ái khanh có thể đưa thêm phương án nào không? Và các vị hoàng nhi có thể đưa ra được cách giải quyết tốt nhất không?”
-Lục Hoàng Tử: Cung kính “Nhi thần vẫn là kiến nghị mở kho lương cứu dân. Nạn đói đã và đang cần ngày lan rộng. Dù kho có cạn thì cũng là của con dân trăm họ đóng vào.”
-Đại Hoàng Tử: Cung kính “Nhi thần cũng nghĩ như Lục Hoàng đệ. Cứu dân vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bac-si-xuyen-khong-ve-thoi-trung-co/2922033/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.