Sáng sớm hôm sau anh nhờ Lục Minh về thư phòng của anh lấy một lọ thuốc mang đến.
-Bạch Tử Khiêm: Cầm trên tay hai viên thuốc bỏ vào miệng nàng /Tôi biết nàng sẽ không muốn bản thân mang dòng máu của tôi. Nên tôi cũng không có quyền yêu cầu nàng giữ con nếu chẳng may nàng mang thai./ Xong mọi thứ anh cũng rời đi.
Tại sảnh Bình An vương phủ
-Triệu Quốc An: Nhìn anh hỏi “Hiền Tế là muốn hồi phủ tướng quân sao?”
-Bạch Tử Khiêm: Anh gật nhẹ đầu “Vâng.”
-Tuệ Đinh Dung: Nắm tay anh “Sao lại quyết định về gấp đến thế? Bộ có chuyện gì xảy ra sao?”
-Bạch Tử Khiêm: Giật mình “Dạ không, không có gì cả.”
-Tuệ Đinh Dung: Cười nhẹ “Ta chỉ nói thế. Khiêm nhi làm gì trông hoảng thế?”
-Bạch Tử Khiêm: Nhìn Đinh Dung, sau đó lùi vài bước, bất ngờ quỳ xuống. Làm cả hai điều bất ngờ “Bạch Tử Khiêm! Thật lòng xin lỗi hai người.” Dập đầu xuống sàn.
-Triệu Quốc An: Nhíu mài “Sao Khiêm nhi lại làm vậy? Thật sự có việc gì đúng chứ?”
-Tuệ Đinh Dung: Đỡ anh “Khiêm nhi là có chuyện gì nói ta nghe. Sao lại làm vậy?”
-Bạch Tử Khiêm: Ngước nhìn hai người “Tử Khiêm làm hai người thất vọng rồi.” Đứng dậy, quay người mà chạy khỏi phủ rất nhanh.
-Tuệ Đinh Dung: Nhìn vương gia “Thiếp phải cần nói chuyện với Đinh Dung rồi.”
-Triệu Quốc An: Gật đầu “Ta cũng nghĩ vậy.”
Tại phòng nàng.
-Triệu Đinh Yên: Từ từ mở mắt “ Ư “ Nhìn xung quanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bac-si-xuyen-khong-ve-thoi-trung-co/2922025/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.