Tại phủ thái sư.
-…: Siết chặt tay gân tay và cổ nổi lên đến da đỏ rực “Khốn kiếp thì ra tên khâm sai đại thần được cử đi là Bạch Gia Khang hắn, cái tên này chúng ta chỉ dời mắt đi là làm nên chuyện. Hắn như chặn hết đường mà ta bày ra. Tất thẩy hết kế hoạch điều bí cửa hết đường.”
-Liêu Thái Sư: Cung kính “Chủ tử xin người bớt nóng. Chúng ta giờ đây cần bình tĩnh tìm kế sách mà chạy nước rút.”
-…: Nhìn Liêu thái sư “Ý ngươi là?”
-Liêu Thái Sư: “Hiện tại dịch bệnh đang hoành hành, hắn không thể tiến cung tìm kế sách giải nguy. Dịch tả 1 phần cũng do thái tử nước láng giềng nhúng 1 tay nên hắn chưa có biện pháp đẩy lùi.”
-…: “Ta hiểu rồi. Ngươi muốn ta gửi thư cho thái tử tiến hành bước tiếp theo.”
-Liêu Thái Sư: “Đúng vậy. Thái tử người ấy hiện giờ mà đưa binh xâm nhập vào biên giới phía Tây Nam. Chúng ta đồng loạt tấn công sẽ tạo ra thế gọng kiềm.”
-Liêu Cao Lãnh: “Đích thân thần sẽ cho quân đột nhập vào trong cung ra tay yểm trợ. Mở đường cho đội quân bên ngoài vào. Về phía của tên Bạch Gia Khang kia tôi sẽ cho người chăm sóc hắn và cả dân chúng nơi đó. Hắn có là thần tiên cũng khó mà trị khỏi.”
-…: “Hay, rất hay. Ta thật không chờ đợi nổi nữa rồi. Hãy thi chuyển kế hoạch cho lưỡng toàn. Ta sẽ xóa ngôi và trở thành tân đế vương của Triệu Quốc. Hahahaha.”
--------------------
Tại liều trại của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bac-si-xuyen-khong-ve-thoi-trung-co/2922002/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.