Phần thắng có thể nhìn thấy đang nghiên về phe Triều Đình. Các đội quân phản loạn tư binh đang dần yếu thế vì không có tiếp viện từ quân Tây Phạn. Nên không còn trụ vững nổi.
-Lục Hoàng Tử: Mặt giận dữ vô cùng “Tại sao quân triều đình như gần đoán được tất cả các kế hoạch của ta. Khốn nạn. Ai là người nhúng tay vào chuyện này.”
-Liêu Thái Sư: Nhíu mài “Chủ tử có khi nào là Bạch Gia Khang hắn…”
-Lục Hoàng Tử: Quát lớn “SAO CÓ THỂ CÓ CHUYỆN ĐÓ.”
-Liêu Thái Sư: “Vậy tại sao…”
-Lục Hoàng Tử: Hét lớn “Ngươi là dám nghi ngờ ta sao. Chính mắt ta thấy hắn nhảy xuống vực, với 1 nhát đâm ở vai, máu chảy không ngừng.”
-Liêu Cao Lãnh: “Chủ tử người không nghĩ nếu không phải là hắn thì…”
-Lục Hoàng Tử: Trừng mắt “Đến ngươi cũng thế sao?”
-Liêu Cao Lãnh: “Người không thấy dịch bệnh đã có thuốc đặc trị sao?”
Mọi người im lặng sao câu nói đó.
-Lục Hoàng Tử: “Thế thì. Chơi chiêu cuối. Được ăn cả không thì kéo thêm người chết chung.”
--------------------
-…: Hét lớn “CÓ THÍCH KHÁCH, CÓ THÍCH KHÁCH.”
-Ngũ Hoàng Tử: Đuổi theo “Đứng lại đó cho ta.” Phi kinh công đứng trước mặt hắn. Cả một đội binh lính bao quây hắn.
-Thích Khách: Kề kiếm lên cổ con tin “Đứng yên không thì Hoàng Hậu khó mà toàn mạng.”
-Ngũ Hoàng Tử: Chỉa kiếm về phía hắn “Thả Mẫu hậu ra mau.”
-Thích Khách 1: “Nếu ta nói không thì sao?”
-Ngũ Hoàng Tử: “Thì đừng trách ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-bac-si-xuyen-khong-ve-thoi-trung-co/2921991/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.