Anh và cậu cùng quay sang nhìn nhau, khuôn mặt cả hai lộ rõ vẻ khó hiểu xen lẫn tò mò. Rốt cuộc chủ nhân giọng nói kia là ai?
Xán Liệt hết nhìn cậu rồi lại nhìn ra ngoài cửa, cậu đương nhiên hiểu anh nghĩ gì, liền đứng dậy.
- Anh muốn ra đó xem thử chứ?
- Ừ
Hai người ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đi sang phòng bên cạnh. Cửa phòng bên đó không khóa, chỉ khép hờ nên cậu và anh có thể nhìn được bên trong. Người ở trong phòng quay lưng về phía cửa nên không nhìn rõ mặt, nhưng mà nhìn từ đằng sau rất quen.
Dáng người cao, vai rộng, mái tóc hơi chút nâu pha màu hạt dẻ.
Bạch Hiền cố gắng mở to đôi mắt của mình nhìn kỹ một lần nữa. Vài giây sau cậu nhận ra, cái tên trong phòng kia không phải là Thế Huân sao? Nhưng để cho chắn chắn cậu ngẩng đầu lên, khẽ cầm tay áo anh giật giật, hạ giọng nhỏ hết cỡ:
- Anh Xán Liệt, người kia... anh có thấy giống Thế Huân không?
Nghe cậu nói anh mới quan sát kỹ lại lần nữa, quả thực rất giống cái tên Ngô Thế Huân kia, liền gật đầu.
- Ừm... rất giống. Mà dù sao cũng chỉ là Thế Huân thôi, chúng ta về phòng đi.
Bạch Hiền thì không muốn, cậu còn đang mải suy nghĩ mông lung.
Cậu ta về nước từ lúc nào? Tại sao không báo cho mình? Cậu ta làm gì với ai trong đó chứ?
- Bạch Hiền, em nghe anh nói không? Hay là chúng ta mời Thế Huân sang ăn cùng? Cậu ta dù sao cũng là bạn em, bữa hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chanbaeknhung-la-thu-tinh-giau-kin-trong-chai/534878/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.