"Oa~~~ Tiên cảnh trong truyền thuyết!!!"
Lâm Tư Duệ, Lâm Bân Bân, Lâm Quốc Thành cảm thán một câu khi nhìn cảnh sông nước núi non thanh cảnh đẹp đẽ trước mắt. Nghe thật kỹ sẽ có tiếng chim ca, tiếng thác đổ, thậm chí còn có một chút tiếng gió xôn xao cây lá. Thêm một đoạn đưa mắt nữa chính là cả một rừng hoa đủ màu sắc, hương thơm phảng phất mê lòng người.
Tam-tài-đại-phú trầm trồ với việc tìm ra nơi tiên cảnh này của Tam đại giai nhân, gương mặt ai nấy đều là ngưỡng mộ và biết ơn hướng đến ba nàng.
Thậm chí ba người còn mang đôi mắt long lanh như cún con, khiến cả Uyển Dư, Minh Viễn, Tuyết Y không khỏi rùng mình một cái, tâm trạng thưởng thức chút trà bánh cũng không còn vẹn nguyên như ban đầu.
"Nhìn ba bọn hắn kìa, bình yên trước cuồng phong sao?" Tuyết Y nhìn ba nam nhân đuổi nhau cười cười nói nói trên nền cỏ xanh, trong lòng trào dâng một trận khó chịu. Ba tên chết tiệt, thậm chí còn hưởng thụ hơn bọn ta!
"......." Minh Viễn lạnh tanh ngoài mặt nhưng trong lòng lại không vậy: Các ngươi khiến bọn ta mất hứng còn dám vui vẻ trước mặt bọn ta? Hay lắm, hay lắm Tam-tài-đại-phú!!!
"Sắp đến chúng ta được "chơi" rồi!" Uyển Dư nhấp môi ngụm trà, ngắm nghía con suối trước mặt. Ba tên cầm thú các ngươi sao cứ nhảy nhót trước mặt bọn ta vậy chứ!? Là cố ý đúng không???
Không khí quỷ dị lần nữa phát ra từ ba mỹ nhân.
"Này này, giờ là lúc chúng ta thử sự ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-vuong-hoa-thanh-xu/2654873/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.